🐺🐟
Bất kỳ động tác vô ý nào đặt lên người Tống Á Hiên đều sẽ trở nên đẹp đẽ, đây là suy nghĩ mà tối nay đã xuất hiện không biết bao nhiêu lần của Lưu Diệu Văn.
Yên lặng và cấm dục, Lưu Diệu Văn cảm thấy dù cậu chỉ tùy ý dựa vào đầu giường nghịch điện thoại, cổ tay có khớp xương rõ ràng cũng đang cực kỳ hấp dẫn hắn.
Cũng không biết mình bị gì nữa, sau khi biết bản thân yêu đơn phương thì càng không kiềm chế được lòng chiếm hữu của mình dành cho cậu.
Tư thế thoải mái của tên nhóc này dựa vào giường mình, nằm rất yên tâm thoải mái.
"Này, cậu không có chút ý thức nguy hiểm nào à?"
"Ý thức nguy hiểm gì cơ?" Tống Á Hiên thậm chí còn chẳng thèm nhìn hắn.
"......"
Lưu Diệu Văn khó hiểu, tối nay hắn vừa bày tỏ tâm ý xong, mà Tống Á Hiên lại chẳng đề xuất ý kiến tách nhau ra ở, còn ngủ chung với mình? Đây xem là gì?
Lưu Diệu Văn bước lớn leo lên giường, ngồi xuống bên cạnh Tống Á Hiên hỏi cậu, "Tôi thích cậu đấy?"
Tống Á Hiên không hiểu Lưu Diệu Văn muốn biểu đạt chuyện gì, tròn hai mắt vô tội nhìn hắn, yếu ớt gật đầu phụ họa, "Ừm hứm."
"Vậy cậu còn định ngủ chung với tôi à? Cậu không sợ tôi...."
Tống Á Hiên cười không thành tiếng, như đang cười nhạo: "Không sợ, trước đây chẳng phải ngủ chung rồi sao?" Bộ Lưu Diệu Văn sẽ xử cậu ngay tại chỗ à?
Can đảm rồi nhỉ, Lưu Diệu Văn nguy hiểm híp mắt nhìn Tống Á Hiên, nếu đổi thành người khác, lỡ như thật sự xử cậu luôn thì sao? Tên nhóc này không coi trọng an toàn của bản thân đến thế à?
Bàn tay đang chống trên gối vo thành nắm đấm, đấm lên gối như đang trút giận, không vui nhíu mày: "Lỡ như đêm nay không phải tôi mà đổi thành người khác, cậu cũng thế này sao?"
"Sao cậu lại có cái giả thuyết kỳ cục này vậy..."
Bỏ đi, cậu thích thế nào thì cứ thế đó đi, nhanh chóng nằm vào trong chăn, quay lưng với Tống Á Hiên, nằm cách cậu thật xa.
Tống Á Hiên phí cười nhìn bóng lưng giận dỗi của hắn, không hiểu rốt cục trong đầu người này đang nghĩ mấy chuyện linh tinh gì.
Lẳng lặng bỏ điện thoại xuống, lần mò nằm xuống bên cạnh Lưu Diệu Văn, bàn tay nhút nhát do dự hồi lâu mới chậm rãi meo theo thắt lưng ôm lấy hắn, áp gương mặt phúng phính của mình vào sau gáy hắn, cảm nhận thật kỹ hơi thở phập phồng không quy luật của đối phương. Sau đó còn lắc nhẹ khuỷu tay như đang làm nũng, nhắm hai mắt cảm nhận nhiệt độ của người phía trước.
Lúc Tống Á Hiên dán vào sau lưng hắn thì cậu đang suy nghĩ, rốt cục Lưu Diệu Văn là ngốc thật hay giả ngốc thế? Cậu đã dám ngủ ở phòng hắn mà còn không hiểu tâm ý hay sao?
Một loạt động tác làm hỗn loạn lòng người, Lưu Diệu Văn khó tin phủ tay lên bàn tay trước bụng mình, ngón tay chạm nhẹ như đang truyền đạt mật ngữ yêu đương cho nhau, hắn đang cố gắng đọc hiểu ý nghĩa đằng sau mật ngữ này.
BẠN ĐANG ĐỌC
Dịch | VÕNG LẠC NHẤT TUYẾN KHIÊN - Văn Hiên/文轩
FanfictionTên gốc: 网络一线牵 Tác giả: vv Thần Kỳ (神奇的vv) Bối cảnh: phi hiện thực Thể loại: niên hạ, thể thao điện tử, từ game Liên Minh Huyền Thoại Đôi chính: Lưu Diệu Văn x Tống Á Hiên Hình tượng: tuyển thủ E-sports x streamer Âm nhạc Hiên Cảnh báo: tác giả đã n...