11

2.1K 160 20
                                    

Giang Trừng rút Tam Độc nghênh chiến.

Tam Độc là do huyền thiết tốt nhất thế gian đúc thành, lại luôn theo Giang Trừng, được linh lực bá đạo quanh thân Giang Trừng nuôi dưỡng, so với Sóc Nguyệt khí chất ôn hoà của Lam Hi Thần cùng Tị Trần tâm tình chập chờn không rõ linh lực của Lam Vong Cơ, Tam Độc của Giang Trừng càng thêm sắc bén, chém sắt như chém bùn, lực phòng ngự cực mạnh như Thiết Huyền Vũ đều chống cự không nổi một khắc đồng hồ, xác hiện tại đang được Giang Trừng thu lại bên trong khố phủ cho các đệ tử làm đá mài kiếm.

Cự Giao xông thẳng mà đến, Giang Trừng lấy kiếm chống đỡ, Tam Độc có thể xuyên phá Thiết Huyền Vũ lại chỉ có thể cùng thân Giao ma sát, phát sinh tia lửa.

"Moá!" Tay Giang Trừng bị chấn run lên, tranh thủ thời gian thu mũi kiếm, tránh đi vảy Giao, công kích vào phần bụng.

"Gừ--!" Cự Giao phát ra thống khổ gào thét, máu vẩy đầy ra từ phần bụng.

Mà tay Giang Trừng bởi vì lực va chạm quá lớn mà bị xé rách, máu chảy đầm đìa.

Lưỡng bại câu thương.

"Vãn Ngâm ca ca!" Tiểu Vong Cơ gấp đến độ khóc lên, hắn đấm vào vòng bảo hộ chuông bạc, mặt nhỏ đầy nước mắt.

"Vong Cơ đừng sợ..." Giang Trừng nhịn đau, an ủi hắn.

Cự Giao bị thương, tiến vào trạng thái điên cuồng, nó không để ý vết thương trên bụng, toàn lực hướng Giang Trừng tấn công, Giang Trừng thôi động linh lực dựng vòng bảo hộ, lại bị nộ Giao tuỳ tiện phá huỷ.

Lam Hi Thần cùng Nguỵ Vô Tiện sao còn chưa tới!! Giang Trừng cắn răng, trong lòng sầu lo, sẽ không cũng đụng phải.... Phi phi phi, suy nghĩ lung tung gì chứ!

Giang Trừng dồn khí đan điền, linh lực quanh thân tăng vọt, kiếm quang Tam Độc so với Tử Điện còn chói mắt hơn, hắn thôi không né tránh, cũng hướng nộ Giao phóng đi.

Tử Điện mạnh mẽ cắm vào miệng vết thương ở bụng nộ Giao, Giang Trừng đem linh lực đẩy vào mũi kiếm, kiếm khí hoà với linh lực tại bụng Giao nổ ra, nổ thành một cái lỗ máu.

Cái thứ đồ này, nhanh chết đi cho rồi.... Giang Trừng thở hồng hộc nghĩ.

Chiêu vừa rồi cần quá nhiều linh lực, linh lực của hắn cơ bản tiêu hao gần như không còn.

Nhưng mà, nộ Giao chỉ là bị đau một chút, sau đó càng thêm tức giận, lần nữa hướng Giang Trừng vọt tới.

Tại sao lại như vậy?!

Giang Trừng tranh thủ thời gian bình tĩnh tâm thần, cắn răng đem Tam Độc chắn ngang trước người, dự định vững vàng đón đỡ lấy một kích này.

"Vãn Ngâm ca ca!" Tiểu Vong Cơ lòng nóng như lửa đốt, lại bị vây trong vòng bảo hộ chuông bạc, chỉ có thể dậm chân.

"Đừng sợ!" Giang Trừng nói, ngưng thần nhìn nộ Giao đang cách mình càng ngày càng gần.

"Ách!" Va chạm mãnh liệt trong dự đoán đánh tới, Giang Trừng chỉ cảm thấy cổ họng nóng lên, mắt tối sầm lại, lồng ngực một hồi đau đớn--

[Edit](Hi Trừng) Thúc phụ, xin người đừng phạt huynh tẩu ta chép gia quyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ