09

1.9K 154 5
                                    

Ngày thứ hai, Lam Hi Thần cùng Giang Trừng hai người lần nữa bị tiếng quỷ khóc sói gào của Nguỵ Vô Tiện gào tỉnh.

“Đi.” Giang Trừng toàn thân đau nhức, lại vừa ngủ mơ mơ màng màng, nhẹ đá chân kẻ dày vò hắn. Lam Hi Thần bất đắc dĩ cười cười, xoay người xuống giường, vừa tỉ mỉ dịch dịch chăn cho Giang Trừng, lúc này mới ung dung mặc chỉnh tề, ra mở cửa.

“Vô Tiện, có chuyện gì?”

“Lam đại ca! Lam đại ca! Huynh nhất định phải làm chủ cho ta a!” Nguỵ Vô Tiện khóc đến bên nước mắt bên nước mũi, bên cạnh đứng một cái ngây thơ vô tri Tiểu Vong Cơ.

“Sao vậy Vô Tiện?” Lam Hi Thần bất đắc dĩ hỏi.

“Lam Vong Cơ hắn! Hắn!” Nguỵ Vô Tiện đang muốn khiếu nại, bên này Tiểu Vong Cơ chỉ thấy ca ca nhưng không thấy tẩu tẩu, nóng vội hướng vào trong cửa nhìn quanh, rồi trực tiếp chạy vào phòng.

“Vong Cơ!” Lam Hi Thần đang muốn cản, dù sao Vãn Ngâm nhà y còn đang trong phòng ngủ, còn không mặc đồ ngủ, lại bị Nguỵ Vô Tiện kéo lại cánh tay.

“Lam đại ca! Chuyện bây giờ đã rất nghiêm trọng!” Nguỵ Vô Tiện giật cuống họng gào, “Đêm qua Lam Trạm nằm mơ gọi tên Giang Trừng!”

A?! Lam Hi Thần há to miệng.

Tiểu Vong Cơ vội vội vàng vàng tiến vào phòng trong, đã thấy chị dâu hắn nằm ở trên giường, trên chỗ cổ lộ ra còn có chút vết đỏ.

Huynh trưởng hắn….Đánh chị dâu rồi?! Tiểu Vong Cơ lòng đầy căm phẫn, hắn xốc lên cái chăn mềm đang đắp trên người tẩu tẩu, đem Giang Trừng còn ngủ chưa sâu lập tức bừng tỉnh, quả nhiên thấy được trên lồng ngực trần trụi càng nhiều vết đỏ.

“Tẩu tẩu!” Tiểu Vong Cơ lập tức nhào tới Giang Trừng còn chưa thanh tỉnh, đem Giang Trừng còn đang ấp ủ tức giận nện đơ rồi, cũng không có chú ý Tiểu Vong Cơ gọi mình tẩu tẩu. “Vong Cơ?” Giang Trừng sờ sờ cái đầu nhỏ trong ngực, tựa hồ còn có mấy phần nước mắt, “Sao vậy? Vong Cơ làm sao không vui?”

Chị dâu bị huynh trưởng đánh còn muốn an ủi mình! Tiểu Vong Cơ nghĩ, vốn con mắt ướt át lại càng thêm ẩm ướt. Chị dâu tốt như vậy, vừa ôn nhu lại xinh đẹp, đối Vong Cơ cũng tốt, huynh trưởng xấu, thế mà đánh chị dâu!!

Không được, Vong Cơ không thể nhìn chị dâu bị huynh trưởng xấu xa khi dễ, Vong Cơ phải bảo vệ chị dâu!

Tiểu Vong Cơ trong ngực nắm chặt nắm tay, từ trên người Giang Trừng, đau lòng nhìn vết đỏ trước ngực Giang Trừng.

Bỗng nhiên Tiểu Vong Cơ ngẩng đầu một cái, đối diện với Giang Trừng cặp mắt hạnh tràn đầy hoài nghi, một bộ lòng đầy căm phẫn, “Tẩu…Vãn Ngâm ca ca, huynh trưởng có phải hay không khi dễ ngươi rồi?! Hắn có phải hay không đánh ngươi nữa?!”

Giang Trừng: Hở?!

Tiểu Vong Cơ tiếp tục nói: “Vãn Ngâm ca ca không cần khổ sở, Vong Cơ báo thù cho ngươi!”

[Edit](Hi Trừng) Thúc phụ, xin người đừng phạt huynh tẩu ta chép gia quyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ