#19
Công việc của Geto đôi khi gặp chút trục trặc. Những lúc như vậy, hắn sẽ rơi vào tình cảnh bận tối mặt tối mày. Vừa phải thức thâu đêm để làm việc, vừa phải rời nhà từ sớm, hầu như chẳng có khi nào được ngơi tay.
Quãng thời gian ấy, em và hắn dù sống chung một nhà nhưng lại như yêu xa cả ngàn dặm. Geto đến việc gặp được người yêu còn khó, chứ đừng nói tới ôm hôn bé cưng của hắn mỗi tối. Hắn nhốt mình trong phòng làm việc suốt, Yuuji lại rất hiểu chuyện mà cũng không muốn phiền tới, đến bữa thì mang cơm lên, gõ nhẹ lên cửa nhắc hắn ra lấy.
Có một lần, Geto do quá tập trung mà không để ý, Yuuji lại rất kiên nhẫn mà cầm phần ăn của hắn đứng đợi ở ngoài. Ông chồng tóc trắng của em có nói thế nào em cũng nhất quyết không rời nửa bước. Gojo liền nóng máu gọi điện vào trong phòng, chửi một tràng cái tên cuồng công việc kia: "Này, thằng vô tâm. Yuuji đợi mày từ suốt 2 tiếng rồi đó, còn không mau nhấc con m* nó mông mày lên rồi ra ngoài với em ấy."
Vừa nghe xong, Geto trắng mặt tức tốc mở cửa phòng. Yuuji thấy hắn liền mừng rỡ ra mặt, bỏ qua luôn bộ dạng đang cực kỳ hối lỗi của gã trai. Lâu rồi mới được nhìn nhau, thấy chồng mình tiều tụy đi hẳn, trong tâm em có chút đau lòng. Em cười với hắn an ủi : "Anh mệt không? Đợi em một chút, em sẽ nấu đồ mới cho anh nhé." rồi cầm khay thức ăn đã sớm nguội từ lúc nào chạy biến đi, bỏ lại câu xin lỗi còn vươn lại cửa miệng của tên nào đó.
Geto khẽ thở dài, sắp xếp lại một chút đống tài liệu, xong xuôi liền bước về phía nhà bếp, nơi người yêu hắn vẫn đang tất bật nấu nướng. Hắn dịu dàng choàng tay ôm lấy vòng eo săn chắc của bé cưng, vùi đầu vào hõm cổ em, tham lam hít lấy mùi cam ngọt vươn trên da. Cảm giác thanh mát lan tỏa khắp khứu giác, đại não hắn cũng được thỏa mãn không ít.
Nhớ quá, nhớ em chết đi được.
Yuuji đưa tay lên xoa nhẹ mái đầu đen kia, khẽ vỗ về. Miệng hướng tới chóp tai hắn thì thầm "Anh vất vả rồi."
Câu nói ấy triệt để phát huy tác dụng, cả trái tim người đàn ông như được ủ ấm, tinh thần hắn vì thế mà như ắc quy được sạc điện. Tay siết chặt vòng ôm, rồi nhìn về môi em mà hôn lên.
Dây dưa với nhau một lúc, nồi cháo yến mạch Yuuji làm cho chồng em cũng đã sôi. Em pha thêm một cốc sữa ấm rồi xoay ghế ngồi đối diện Geto, đẩy phần ăn nóng hổi về phía hắn, kêu hắn mau ăn còn làm việc. Bé cưng cứ thế im lặng nhìn Geto từ tốn dùng xong bữa, thỉnh thoảng trò chuyện với hắn vài câu.
Khi bữa ăn kết thúc, dọn dẹp sơ qua một chút, em sau đó đi theo hắn lên tận phòng. Geto nhìn người thương mà nhịn không được khúc khích cười, cái này sao nhìn giống như đang đưa tiễn người yêu ra chiến trường vậy.
Yuuji đứng trước cửa, ngập ngừng một lát rồi đưa tay níu lấy vạt áo hắn, ngượng ngùng hỏi:
"Đêm nay có thể ở một chỗ với anh không, em hứa sẽ không quấy đâu?"
Geto ngây người ra mất vài giây. Hắn nhìn chăm chăm vào người đối diện. Hai lỗ tai em ửng đỏ vì ngại, biểu cảm hệt như cún con quấn chủ, thật đáng yêu động lòng người. Đương nhiên hắn làm sao có thể từ chối cho được, lập tức kéo em vào trong, hôn lên bờ má hây hây mịn màng, híp mắt cười trong hạnh phúc, gật đầu mạnh một cái.
BẠN ĐANG ĐỌC
goyuuge | chuyện thường nhật nhà goyuuge
RomanceHũ đường của tôi cho những ngày mệt mỏi. (Ngày bên dưới là ngày mà từng phần lần đầu được bóc tem trên Facebook) P/s: Dòng chữ nghiêng là những suy nghĩ của tôi khi viết từng phần truyện, có thể đừng đọc làm gì vì nó xàm xí lắm.