Cảm giác

932 131 13
                                    

_______________

Izana gần đây thường cảm thấy rất nhàm chán. Chính là cái loại mà quán nhàn rỗi không có việc gì để làm ấy. Từ cái ngày Mikey và Ran đón Sanzu cùng Kakuchou trở về, cậu ta không thường ở nhà nữa. Mà anh cũng chẳng biết Mikey đang làm gì.

Izana lượn vài vòng quanh căn nhà rộng lớn, tìm thấy Rindou đang nằm ngủ ngon lành trên chiếc giường của Ran. Phải nói là từ hôm mà cậu ta bắt đầu có nhận thức thì toàn bộ thời gian hằng ngày đều dùng để quan sát hắn ta. Rindou không nói chuyện hay làm gì cả, chỉ đứng một bên nhìn Ran hoàn thành mọi công việc và sau đó thì ngủ cùng hắn. Cứ như cậu ta chẳng muốn sự xuất hiện của mình làm phiền Ran vậy.

Có lẽ mình nên đi đâu đó....

Izana đi đến cửa nhà rồi dừng lại.

Thật ra thì anh có thể đi bất cứ đâu cũng được, không nhất thiết phải ngày ngày ở trong nhà. Nhưng mà Izana sợ rằng Mikey trở về, không tìm thấy mình, cậu ta sẽ phát điên như lần trước. Đó là lý do vì sao anh luôn quanh quẩn ở đây. Izana không thích nhìn Mikey giết người vì thế anh cũng không muốn đi cùng cậu đến các buổi họp bàn hay dự án gì gì đó.

Thở dài một hơi, Izana lững lự đi xuyên qua cửa. Chắc là không có vấn đề gì đâu. Mình chỉ muốn đi chơi chút thôi, đảm bảo sẽ về trước Mikey.

"Mày đi đâu đó?"

Izana khựng người quay lại. Là Rindou, trên tay còn cầm thêm một con gấu bông chả biết từ đâu ra và che miệng ngáp một cái.

"Không phải mày đang ngủ à?"

Anh khó hiểu nhìn Rindou, cậu ta à một tiếng rồi nhìn vào nhà.

"Khi nãy có tiếng chuông điện thoại của Ran. Hình như anh ấy bỏ quên ở nhà."

"Trong nhà chán quá nên muốn đi dạo một tí." Izana nói. "Đi chung không?"

Rindou hơi ngần ngại nhìn vào nhà, sau một lúc, cậu ta gật đầu.

"Đi."

"Mày đã nói là đi dạo mà..."

Rindou nhìn vào bảng hiệu quán bar đang nháy đèn trước mặt mà có chút không nói nên lời. Cậu ta hơi nuốt khan, quay sang Izana, người đang hứng khởi muốn vào trong. Anh ta thấy vẻ mặt bất ngờ của Rindou, không chắc chắn lắm mà hỏi.

"Mày từng tới đây chưa?"

Rindou lắc đầu. Mặc dù là bất lương nhưng Ran không cho phép cậu đặt chân đến những nơi thế này. Izana vỗ vai đồng cảm với cậu. Một giây sau đó, anh kéo tay Rindou lôi vào trong.

Nó không ồn ào như Rindou nghĩ. Vì bây giờ đang là buổi sáng, trong quán chỉ có vài người, hơn nữa nhạc còn là một bản ballad buồn. Cậu ta nhìn xung quanh, phát hiện Izana đã biến đâu mất. Rindou thở dài, đôi mắt lia đến quầy rượu của barter mà phát sáng.

Người pha chế vô cùng điệu nghệ làm một ly bourbon 96, cậu nhìn đến ngẩn ngơ. Trước đây, Rindou từng nghĩ làm một người pha chế thật ra rất ngầu. Nhưng Ran lại bảo nó không phù hợp với cậu. Sau đó vài lần thì Rindou cũng dần quên đi chuyện này.

(MikeyIzanaKaku) Cho Đến Khi Gục NgãNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ