Ánh nắng ban mai bắt đầu xuất hiện, len lõi qua khung cửa sổ và dần dần tràn ngập khắp căn phòng. Ri tỉnh dậy, sau một đêm say rượu nên giờ đầu cô đau như búa bổ. Trong mơ màng cô đảo mắt khắp căn phòng, một căn phòng màu trắng, đồ đạc trong phòng hết sức giản dị và cô nhận ra đó không phải phòng của cô. Cô cung tay qua bên trái và cảm nhận được cô ai đó đang nằm kế bên mình. Quay sang nhìn, nhận ra đó là SoYeon, So đang ôm lấy Ri và cô ấy…không mảnh vải che thân ="= Nhìn lại mình, Ri cũng nhận ra rằng cô và So đang nằm chung một giường và cô cũng giống như So – không một mảnh vải che thân. Cô ngồi phắt dậy cố nhớ lại những gì diễn ra đêm qua.
~~ QRI’S POV ~~
Tôi mở mắt dậy, nhận ra đó không phải là phòng của mình, bên cạnh tôi lại có một người con gái đang nằm ôm lấy tôi và điều quan trọng là tôi và cô ấy đều không mặc bất cứ thứ gì trên người. Tôi ngồi dậy, cố nhớ lại đêm qua: Hôm qua tôi đi tới tới tòa nhà đối diện bệnh viện mà Ji đang trong đó, tôi đã chính mắt mình chứng kiến HyoMin – con ông chủ tập đoàn đã hôn Ji… Nghĩ tới đó tim tôi thắt lại nhưng vẫn cố nhớ mọi chuyện…Sau đó tôi phóng xe thật nhanh và đến một quán Bar, tôi đã uống rất nhiều. Uống xong tôi đi trên con đường mà tôi cũng không biết mình đi đâu và tôi dừng lại trước một căn nhà, hình như đó là nhà Ji.
"A" nghĩ đến đây đầu tôi lại đau lên, tôi la lên và lấy hai tay xoa thái dương của mình. Tiếng la đó làm người con gái đang nằm kế bên tôi tỉnh giấc, em ấy ngồi dậy, khẽ hôn lên môi tôi và nở nụ cười trước sự ngỡ ngàng của tôi
- Unnie ah , đêm qua unnie đối xử với em thật tuyệt, em sẽ nhớ mãi cái đêm đó. Em yêu unnie – So nói nhỏ và khẽ cắn nhẹ vào vành tai tôi
- Đêm qua, đêm qua chúng ta đã làm gì ? – tôi đơ ra và mong rắng em ấy trả lời rằng đêm qua chúng tôi thật sự không có chuyện gì xảy ra
- Đêm qua là một đêm đáng nhớ đối với em, em đã chính thức thuộc về unnie.
Nói xong em lại ôm chằm lấy tôi, nhưng tôi chỉ biết đơ ra như một bức tượng. Tôi cũng khẽ vòng tay qua eo em ấy và ôm nhẹ, rồi từ từ đẩy em ấy ra
- Unnie xin lỗi, thật sự đêm qua, đêm qua unnie không muốn làm chuyện có lỗi với em như vậy. Unnie thật sự rất xin lỗi em
Em ấy mỉm cười, trao cho tôi một nụ hôn thật sâu, nhưng thật sự bây giờ tôi chỉ cảm thấy có lỗi với em ấy chứ không có gì gọi là tình yêu giữa hai người.
- Unnie không có lỗi với em vì em yêu unnie, em đã yêu unnie từ lần gặp đầu tiên rồi, từ giờ em đã là người của unnie rồi, unnie nói gì em cũng sẽ nghe theo, em yêu unnie nhiều lắm. – So nở nụ cười và nói
Tôi nhìn thật kĩ em ấy, quả thật em ấy rất đẹp nhưng tôi không co cảm giác với em ấy, nhưng mọi việc đã như thế, tôi không thể bỏ đi được, như thế là vô trách nhiệm. Tôi đành chấp nhận tình yêu của em ấy nhưng có lẽ đây chỉ là tình yêu một chiều, thật tàn nhẫn với em ấy nhưng tôi thật sự không biết làm gi hôn bây giờ.
~~ END QRI’S POV ~~
- Từ giờ em dọn qua sống unnie đi, unnie sẽ chăm sóc em và chịu trách nhiệm về đêm qua
