Thanh xuân - 2

1.2K 156 28
                                    

2 chương nhó 🥰

Mẹ Trương dự định đi Thâm Quyến làm việc, chi tiêu cho học sinh cấp ba không ít, mở cửa hàng quần áo lại kiếm được nhiều gấp đôi so với hiện tại,  khá vất vả, nhưng bà vẫn kiên trì phải đi

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.


Mẹ Trương dự định đi Thâm Quyến làm việc, chi tiêu cho học sinh cấp ba không ít, mở cửa hàng quần áo lại kiếm được nhiều gấp đôi so với hiện tại,  khá vất vả, nhưng bà vẫn kiên trì phải đi.

Trương Triết Hạn điền Tứ Trung làm nguyện vọng trước khi thi vào cấp ba. Tứ Trung là trường học quản lý khép kín, cách khu Chín Dặm nửa giờ ngồi xe. Mẹ Trương sang thu mới đi làm, phòng ở khu Chín Dặm không thể trả sớm, để lại cho Trương Triết Hạn cuối tuần về nghỉ. Dư Tường và Trương Tô thi đỗ vào lớp quốc tế của một trường, không chọn rời đi khu vực này; Cung Tuấn thì không sao cả, học ở đâu cũng được, dù sao cũng chỉ là đổi nơi khác qua một ngày được một ngày, đi theo Trương Triết Hạn còn có người trêu chọc nói cười với nhau.

Bọn họ hòa vào học sinh mới xếp hàng thật dài, dòng người như đàn kiến tứ tán, Trương Triết Hạn không nhịn được nhìn chung quanh, tầm mắt lướt qua từng gương mặt, nhìn tình hình này, chắc chắn lại không vào cùng lớp rồi. Thế giới nhỏ trong trường cấp ba lớn hơn trường cấp hai nhiều, một cấp học mười mấy lớp, dựa theo thành tích đầu vào chia thành ba bảy loại, mỗi người tranh nhau làm người máy ưu việt. Trương Triết Hạn đẩy dòng người, tâm trạng không tốt, nào biết đi chưa bao xa, có người rầu rĩ gọi một tiếng "Triết Hạn", giữa đám người, một đôi tay duỗi đến.

Trương Triết Hạn quay đầu, cánh tay bị túm chặt, nhìn Cung Tuấn chạy nhanh tới mức hai má ửng hồng, cậu nhét tới một thanh kẹo Alpenliebe, cũng chẳng có chuyện gì quan trọng, lắp bắp nói một câu: "Tan học đợi tớ đi ăn cơm ha ——"

Nói xong, lập tức quay người chạy trở về.

Trương Triết Hạn thuộc kiểu sợ người lạ, luôn giữ khoảng cách với người không thân quen, hòa nhập là một quá trình lâu dài, rất phiền toái, đối với cậu thì không hòa nhập cũng chẳng sao cả.

Chủ nhiệm lớp của cậu mới 25 tuổi, không quản được mấy đứa nhóc dậy thì có chứng cuồng ngạo này, chỉ có thể cầm thước dạy học giả vờ hung dữ, lại chọc phải vài học sinh chuyên thể dục cao to. Bọn họ lặn lẽ trộm băng vệ sinh trong văn phòng của chủ nhiệm lớp, nhân lúc ra chơi, xé mở bôi vào một mảng mực nước màu đỏ, dán lên trên cửa ra vào, lúc chủ nhiệm lớp tiến vào, cửa kẽo kẹt khép lại, đồ vật gây chú ý kia chật vật rơi xuống, cười vang, chủ nhiệm lớp tức giận đến mức đỏ mắt đứnh tại chỗ.

Đám học sinh thể dục sôi trào, huýt sáo, vỗ bàn, nhảy nhót lung tung, la hét ầm ĩ. Nhưng ồn ào chưa được vài giây, trong lớp bỗng nhiên yên tĩnh, bởi vì Trương Triết Hạn đứng lên, nhảy ra một cái, làm động tác nhảy tranh bóng trên sân bóng rổ, roẹt roẹt xé xuống miếng băng vệ sinh, vò lại một nắm, ném vào thùng rác.

[Tuấn Hạn] Tâm chiếu - Tỏ lòng nhauNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ