Thanh xuân - 4

1K 150 38
                                    

Trương Triết Hạn đi đến cửa ký túc xá, nghe thấy tiếng vang rung trời dời đất, hòa lẫn với vài tiếng ha ha ha sang sảng, cậu thăm dò nhìn vào —— một thùng hành lý cực lớn đang mở ra, quần áo tầng tầng lớp lớp lung tung rối loạn, trên giá sách tang...

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Trương Triết Hạn đi đến cửa ký túc xá, nghe thấy tiếng vang rung trời dời đất, hòa lẫn với vài tiếng ha ha ha sang sảng, cậu thăm dò nhìn vào —— một thùng hành lý cực lớn đang mở ra, quần áo tầng tầng lớp lớp lung tung rối loạn, trên giá sách tang thêm hai chồng, cậu vừa ngẩn đầu, trên giường tầng trên có người đang quỳ bò vật lộn với vỏ chăn, khiến cho toàn bộ cái giường run lên, trên vách tường dán poster Châu Kiệt Luân, thậm chí còn dán lên mặt tường của Trương Triết Hạn thêm một tấm.

"Làm gì vậy?"

Cung Tuấn nhoi đầu ra, nói: "Giường ký túc xá của tớ, sập rồi."

"?"

Trương Triết Hạn híp mắt ngẩng đầu.

"Chính là đang ngủ thì sập, nhưng không phải do tớ, là bản thân cái giường kia hư sẵn rồi." Cung Tuấn nói, "Sau đó tớ đi xin quản lý ký túc xá đổi phòng, biết cậu ở bên này nên hỏi có thể đổi được không —— kết quả là được rồi nè! Thật tốt thật tốt, đỡ phải lần nào cũng chạy lên chạy xuống."

"Cậu cũng không hỏi tôi trước, ai muốn ở cùng giường tầng với cậu?"

Cung Tuấn chớp mắt: "Ván đã đóng thuyền, hiểu không?"

"Cút."

Trò mèo tiền trảm hậu tấu của Cung Tuấn ập đến đột nhiên không kịp phòng ngừa, cũng không phải Trương Triết Hạn ghét bỏ gì, chỉ là cứ vậy, trừ lúc đi học, còn lại hai người hầu như thời thời khắc khắc bị cột vào nhau.

Cuộc sống của học sinh cấp ba là điển hình của copy paste, đề tài đã nói ngày hôm qua thì hôm nay vẫn có thể nói tiếp, hôm nay lập ra lời thề ngày mai không cần thực hiện, giữa những hàng chữ, cuộc sống mỗi người giống như một dấu phẩy. Trương Triết Hạn càng giống như đã quay cuồng dấu phẩy, biến nó thành dấu ngoặc kép, tựa vào một dấu ngoặc kép khác đi về hướng của sự kích thích, dấu ngoặc kép luôn có đôi có cặp, không cần phải lo lắng ai bị bỏ rơi. Cho dù không thể đãi cát biển rộng, cũng muốn nằm trên bờ cát phơi nắng —— đằng nào cũng là một cách sống, không tham vọng lớn, vậy thì cứ sống một đời hồng trần nho nhỏ.

Sáng sớm mỗi ngày, Cung Tuấn dậy rất sớm, cậu dậy lập tức đánh thức Trương Triết Hạn, khiến cho Trương Triết Hạn chỉ có cơ hội được ngủ thêm nhiều nhất ba phút. Rất táo bạo, nhưng Trương Triết Hạn không giận nổi, bởi vì Cung Tuấn sẽ giúp cậu bóp kem đánh răng, dọn ly súc miệng, miệng không ngừng thúc giục "Mau mau mau ngồi dậy, một ngày tươi đẹp lại bắt đầu ——", bị cậu ta kéo theo, Trương Triết Hạn cũng trở nên nhanh nhẹn. Đánh răng rửa mặt nhanh như điện, vô cùng sốt sắng đi tranh mua bánh bao tranh mua sữa đậu nành, trên đường đi nuốt xong trọn vẹn, lại đi về hướng khác đến hàng hiên ôn bài.

[Tuấn Hạn] Tâm chiếu - Tỏ lòng nhauNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ