Thuận gió căng buồm (じゅんぷうまんぱん)

81 21 0
                                    

Momo đem cá về nhà Mina, chỉ đứng im một chỗ ngắm nhìn nó nhất thời vẫn chưa nghĩ ra phải xử lý con cá này như thế nào, lựa chọn bộ phận nào là ngon nhất để lấy làm sushi cho cô Myoui, Momo nhắm nghiền hai mắt tưởng tượng ra khung cảnh xử lý con cá, lúc này thì Dahyun bước vào.

"Sao rồi, sao chưa làm cá nữa?"

"Tôi vẫn chưa nghĩ ra."

"Trời ơi dễ thôi mà, bình thường tôi cũng hay làm cá cho cô Myoui ăn, cứ cạo hết vẩy, rồi mổ bụng lấy nội tạng ra, cắt hết máu bầm xong lựa chỗ nào thịt nhiều nhất cắt ra rồi làm, dễ mà."

"Cái miệng của cô hoạt động nhiều vậy chắc hẳn là rất ngon. Cá cũng giống vậy, miệng của nó liên tục hoạt động, sức hoạt động cũng rất đủ, hàm dưới chắc chắn là rất ngon. Do nó ăn quá no nên phần bụng chắc chắn đã bị tổn thương, chỉ có thể là phần miệng mới có chất thịt tốt để làm sushi thôi."

Momo nói xong, lập tức quay sang xử lý phần đầu cá, nhanh chóng đã lấy dao cắt ra hai miếng thịt hàm dưới của con cá, bày ra đĩa: "Đây là hai miếng kamatoro."

"Sao nhìn thấy không ổn lắm, hay để tôi ăn thử xem?"

"Dừng lại, con cá này chỉ có hai miếng kamatoro, cô ăn rồi Ngư Thần ăn gì. Để yên đó, tôi đi chuẩn bị cơm giấm. Hy vọng sẽ thành công."

Dahyun không nói không rằng rời đi đâu đó, còn lại Momo ở nhà tỉ mỉ cắt phần kamatoro sau đó nặn thành hai miếng sushi, tuy nhìn không đẹp mắt nhưng Momo tin rằng hương vị của nó chắc chắn sẽ không làm cô thất vọng. Đặt hai miếng sushi vào trong hộp gỗ, gói lại cẩn thận bằng miếng vải, sẵn sàng đem đến nhà hàng gặp cô Myoui. Ngay khi bước ra cửa thì Dahyun chạy đến:

"Nè nè, đợi với cho tôi đi xem nữa!"

"Vừa rồi cô đi đâu vậy? Muốn đi thì đi thôi."

"À tôi đi dạo xung quanh thôi mà, đâu có gì đâu. Đây là sushi đưa cho cô Myoui đó hả, để tôi cầm cho."

"Sao vậy? Tôi cầm được rồi không cần làm phiền cô đâu."

Dahyun nhất quyết giật cái hộp trên tay Momo xuống, sau đó cầm lấy rồi đi nhanh về phía nhà hàng. Đi một chút đã đến nhà hàng ở cuối phố, Dahyun chạy nhanh đến đó bỏ xa Momo một đoạn, sau khi tới nơi đã đặt một hộp sushi khác lên bàn: "Đây là sushi của cô Hirai làm, cô thử xem. Cô ấy đã bỏ rất nhiều công sức vào đó đó!"

Mina nhìn thấy hai miếng sushi sắp ngay ngắn, bóc một miếng bỏ vào miệng, nhẹ nhẹ gật đầu, lúc này Momo cũng đã có mặt. Nhìn thấy vẻ mặt hài lòng của Mina, Momo cũng phần nào thích thú, lập tức đến gần chờ đợi kết quả.

"Điện thoại của cô ở trên bàn, cô có thể về rồi."

"Về? Còn việc giúp tôi mua cá thì sao cô Myoui?"

"Cô nghĩ tay nghề của sư phụ bậc nhất của Hokkaido tôi không nhận ra sao?"

"Không phải đâu cô Myoui hai miếng sushi này là đích thân tôi..."

Momo nhìn vào đĩa, nhìn thấy rõ ràng đây là một miếng otoro thượng hạng, không phải phần kamatoro mà lúc nãy cô đã làm: "Không phải, không phải tôi..."

MIMO | OMAKASENơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ