"The moment - I need you" tung teaser đầu tiên đã khiến fan ở khắp mọi nơi rộn ràng. Những ai đã là fan thì càng lún sâu, những ai chưa từng biết đến cũng vội vàng đi tìm hiểu. Tất cả mọi người đều có thể dễ dàng nhận ra đây sẽ là một thành công dù bộ phim vẫn chưa đc công chiếu. Qua đó, cuộc sống của các thành viên cũng thay đổi chóng mặt. Họ nhận được nhiều lời mời cho công việc hơn mặc dù sự quan tâm chủ yếu vẫn là dành cho bộ phim ngắn sắp tới của Bank và Pon.
Cả hai buộc phải luôn đứng bên cạnh nhau trong các buổi phỏng vấn, bị yêu cầu phải làm những hành động thân mật giống như trong đoạn phim teaser. Cả Bank và Pon đều vô cùng khó xử nhưng do công việc họ vẫn phải thực hiện. Bank càng lúc càng để tâm hơn những hành động và lời nói của Pon trong vô thức. Từ cái hôm nói chuyện với đứa nhỏ cùng tên, anh đã luôn canh cánh trong lòng những mối bận tâm.
Anh trở nên ngại ngùng khi đứng gần cậu, càng không tự nhiên với những hành động nhẫn tâm với cậu như lúc trước. Và có lẽ đây chính là điều mà Pon có thể dễ dàng nhận ra được. Bank bây giờ, không xua đuổi cậu, không nặng lời với cậu lại còn "vô tình" có những hành động quan tâm rất nhỏ mà có lẽ đối với anh chẳng là gì. Ví dụ như khi đưa nước cho tất cả mọi người anh sẽ "tiện tay" ném vào lòng cậu một chai nước, khi sắp xếp vị trí trên sân khấu anh bây giờ cũng chịu chạm vào người cậu để điều chỉnh vị trí. Những việc mà anh vô cùng chán ghét và chưa từng làm qua trong quá khứ. Thêm nữa, anh đã gọi tên cậu hẳn hoi, không phải "Này" "Ê" hay gì đó mà là "Pon". Đấy có lẽ chính là điều khiến cậu hạnh phúc đến mức muốn khóc òa lên.
Hôm nay cũng vậỵ, mọi người có một buổi phỏng vấn nhỏ ở trường quay để quảng bá bộ phim ngắn. Trong phòng chờ, nhóm trưởng luôn là người bận rộn nhất khi phải kiểm tra câu hỏi, micro và vị trí chỗ ngồi của các thành viên. Pon ngồi nhìn theo những bước chân qua lại không ngơi nghỉ của Bank mà không khỏi đau lòng, tay chân không yên muốn chạy lại giúp nhưng vẫn sợ bị gạt ra.
"Đừng có nhìn nữa, không phải anh muốn chấm dứt sao?" Bank2 ngồi bên cạnh Pon dán mắt vào màn hình điện thoại.
"Nhưng mà..."
"Mau thu lại hết biểu cảm của anh đi. Ánh mắt anh đang hét rất to rằng anh yêu anh ấy đấy."
Bank2 kéo Pon lại gần, thì thầm vào tai cậu. Nhưng cả hai đều không hề hay biết rằng toàn bộ sự việc đều được thu gọn vào đôi mắt đẹp dài của vị nhóm trưởng. Bank nhìn theo, anh phải công nhận dạo gần đây hai người này vô cùng thân thiết, đến mức đã xuất hiện những fanpage dành riêng cho cặp đôi của họ. Mỗi lần ra khỏi máy quay, hoặc là xuống khỏi sân khấu là Bank2 lại bám dính lấy Pon như hình với bóng. Cái anh để tâm là chính Pon cũng không thể hiện chút gì gọi là cảm thấy phiền, cứ để yên cho thằng nhỏ ôm vai bá cổ suốt thôi.
Không phải là cậu thích tôi sao? Lừa người à?
Anh chau mày lắc đầu nguầy nguậy, có lẽ câu chuyện của thằng nhóc cùng tên đêm đó đã vô tình khiến anh bận tâm quá nhiều rồi. Anh cũng không biết từ bao giờ đột nhiên không còn cảm thấy chán ghét cậu nữa, thay vào đó chỉ là những câu chuyện nửa đùa nửa thật của thằng nhỏ cứ bám riết lấy tâm trí anh. Làm phiền anh đến mức độ đó, thử hỏi anh còn thời gian để ghét cậu nữa không?
BẠN ĐANG ĐỌC
[BankPon] [Short] The Moment
FanfictionNếu như yêu một người ghét mình thì sẽ đau bao nhiêu? Nếu như yêu một người mình đã từng ghét thì sẽ yêu được bao nhiêu?