Chap 9: Khăn tay

212 24 0
                                    

2 người cứ thế hôn nhau 1 lúc lâu đến khi cảm nhận được đối phương không còn không khí để thở nữa thì mới buông nhau ra, buông nhau ra cả 2 ôm nhau thở hổn hển trong niềm hạnh phúc.

Nhưng 2 người lại không nhận ra từ khi 2 người hôn nhau đã có 1 người thu hết tất cả vào mắt, miệng mở 1 nụ cười.

4 người từ ngày hôm đó cũng không còn che giấu cảm xúc của mình đối với đối phương, chuyện tình cảm của 4 người tưởng chừng như chỉ có 4 người biết, họ không ngần ngại thể hiện yêu đối phương như nào trước mặt 2 người còn lại.

Và cứ thế từng ngày từng ngày trôi qua thời gian trôi thật nhanh, ấy vậy mà từ ngày 4 người chính thức bên nhau đến nay đã 100 ngày rồi, trong 100 ngày đó chẳng có 1 cuộc cãi vã nào của 4 người họ.

- Chị Ann tặng chị nè_cô đưa chiếc khăn tay ra trước mặt chị.

- Em tự thêu sao?_ cầm lấy chiếc khăn tay chị ngắm nghía nó, chiếc khăn tay màu trắng nhìn rất đơn giản được thêu lên 1 cây hoa bồ công anh ở giữa chiếc khăn.

- Đúng đó, là em thêu, tuy hơi xấu nhưng là tấm lòng của em_cô đưa tay gãi đầu mình vì cô thật sự chẳng biết thêu thùa là gì ngày ngày chỉ có súng và đạn là thứ cô quen thuộc, những việc như thêu thùa như này cô đã phải cố gắng lắm mới học được 1 chút ít.

- Không sao, em thêu vậy là đẹp rồi, tôi rất thích, nhưng mà Cheer à sao bồ công anh lại màu đỏ vậy?_vừa vuốt ve cây bồ công anh cô cất công thêu chị vừa hỏi.

- Hả, sao lại vậy được nhỉ, em nhớ rõ ràng mình thêu màu trắng mà_cô cầm lấy chiếc khăn từ tay chị lên xem xét.

- Aaaaa, đây là máu lúc nãy của em, làm bẩn chiếc khăn này rồi, thôi để em về thêu lại cái khác tặng chị cái này bẩn rồi_cô cầm chiếc khăn định đút vào túi thì chị liền cản lại.

- Cái khăn tay này em thêu rất đẹp, không sao đưa lại cho tôi, tôi thích nó_chị cầm vội lấy cái khăn tay trên tay cô.

- Nhưng nó bị dính máu em rồi chị à, máu nếu để lâu nó sẽ thành màu đen như vậy sẽ không đẹp_cô đưa tay cố lấy lại cái khăn trong tay chị nhưng không được.

- Không sao tôi sẽ coi nó như vật kỷ niệm của tôi và em, với lại ở đây còn có máu của em làm chứng nữa em sẽ không thoát khỏi tay tôi đâu_chị nhìn cô miệng cười trêu đùa.

- Làm chứng gì chứ?, đó chỉ là cái khăn tay có dính máu của em thôi mà_cô nhìn chị đầy khó hiểu.

- Cái khăn này rất có giá trị đó nha, vì nó có máu của em, và máu của em sẽ làm chứng cho tình yêu của chúng ta_chị để cái khăn xuống, lấy 1 cái kim trong túi mình ra, chị đâm vào ngón tay mình để nó chảy máu, chị dùng máu đó nhỏ vào cái khăn ấy đè lên vết máu của cô.

- Chị sao lại làm vậy_chạy vội lại chụp lấy tay chị, cô đưa ngón tay chị vào miệng mình, để xoa dịu cho vết thương ấy.

- Tôi đã nhỏ máu của mình vào đây thì tôi với em đã lập 1 lời thề rồi nhé_cầm cái khăn chị đưa lên trước mặt cô.

- Lời thề gì?_cô buông ngón tay chị ra nhìn chị hỏi.

- Lời thề bắt buộc em phải yêu tôi và không được rời xa tôi, hiểu chưa?_chị đưa tay lên cốc nhẹ lên đầu cô.

[BHTT] [AnnCheer] Bồ Công AnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ