Char: Mitsuya
Nội dung: lấy bối cảnh Mitsuya phải vùi đầu vào đống deadline để đưa ra bản thiết kế cho cuộc thi được coi là thác vũ môn của các nhà thiết kế tân binh
Thiết lập đặc biệt: không
Lưu ý: chưa beta, không đúng với nguyên tác
___________________________"Anh ơi... anh có thể cùng bọn em đi mua sắm không? Bọn em muốn mua quà cho chị Y/n..."
"Đi ra ngoài, anh đang rất bận."
"Nhưng mà..."
"Anh đã bảo đi ra ngoài!"
Gã trai ngồi trong đống lộn xộn ngước đôi mắt mỏi mệt chứa đầy bực dọc hướng về phía hai cô em gái bé bỏng, điều đấy khiến chúng có chút sợ hãi, hai đứa nhóc vội đóng sầm cánh cửa lại như thể sợ rằng chỉ chậm một chút thôi gã trai nơi góc phòng sẽ bùng phát cả thảy những thứ dồn nét bấy nay.
Cũng phải thôi, Mitsuya luôn đối xử với người nhà rất đỗi dịu dàng, nhưng có lẽ vì gã đang bí bách với cái não rỗng tuếch chẳng có nổi một chút ý tưởng nên gã không thể làm gì hơn, Mitsuya của lúc này chỉ có một suy nghĩ duy nhất đó là hoàn thành bản thiết kế.
Gã trai vẽ vài cái hình thù vừa mập mờ xuất hiện trong đầu nhưng lại không ưng ý chút nào, gã vo tròn tờ giấy, tùy tiện ném vào một góc nào đó của căn phòng, vòng tuần hoàn này đã lập lại nhiều tới nỗi nền nhà đã gần như kín những viên giấy nhàu nát.
Rất lâu sau đó cửa phòng gã một lần nữa mở ra, lần này không phải hai cô em gái nhỏ bé nữa mà là một cô gái trẻ. Em chẳng nói chẳng rằng, nhẹ nhàng tiến đến ngồi cạnh Mitsuya.
Thấy gã người thương đang chăm chú phác thảo mớ ý tưởng, em chỉ im lặng ngồi cạnh ngắm nhìn, đợi chờ gã vẽ xong. Ấy thế mà khi bức vẽ gần hoàn thành, gã lại bực tức vo nát tờ giấy, rồi vò mái đầu vốn đã bết bát vì mồ hôi một cách đầy bất lực.
"Takashi... Hay là anh ngủ chút đi."
"... Em ở đây từ khi nào vậy Y/n?"
Mitsuya trợn trừng nhìn em như thể đó là một điều quá bất ngờ, thấy vậy em cũng chỉ cười nhạt rồi nắm lấy tay gã, kéo gã đứng dậy. Ôi trời, tay người em thương hao gầy quá, nó đã nhỏ hơn so với vài ngày trước. Và có lẽ vì đứng dậy bất ngờ nên cơ thể của gã trai có chúng chệnh choạng như sắp đổ.
"Thật là, em biết là anh bận rộn nhưng anh phải biết lo cho sức khỏe của mình chứ."
"Đợi chút-"
"Ngủ một lát, 30 phút thôi, em sẽ gọi anh dậy!"
Em gằn giọng nói với gã, bé con biết tỏng tên khốn tệ bạc này vẫn còn lưu luyến đống giấy và bút chì trong phòng làm việc mà, em ghét điều đó, người yêu em cần được nghỉ ngơi, ngay lúc này!
Thấy không thể làm lay chuyển được cô người thương nhỏ bé của mình, Mitsuya cũng chỉ đành thuận theo. Gã hiểu em lắm, hiểu Y/n của gã, một khi em đã kiên quyết như vậy là khó có thể thay đổi, nếu phản kháng thì khả năng em sẽ trói gã lại rồi quăng lên giường ép gã ngủ mất. Biết điều, Mitsuya ngoan ngoãn mà nghe theo em, vả lại gã cũng có chút mệt mỏi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Tokyo Revengers x Reader] Nhành Tầm Gửi Dành Cho Em
Fanfiction"Người ta nói tầm gửi chính là phương thuốc khiến cho tình yêu vượt ra khỏi quy luật của sự băng hoại, phải, là khiến cho nó trở nên bất tử." 𝓣𝓸𝓴𝔂𝓸 𝓡𝓮𝓿𝓮𝓷𝓰𝓮𝓻𝓼 𝔵 𝓡𝓮𝓪𝓭𝓮𝓻 Đây là một tuyển tập tản văn về những mẩu chuyện nhỏ tôi viết...