Giáng sinh năm 20××, Thẩm Mộng Dao của hai mươi lăm tuổi bây giờ đã là bà mẹ của ba mươi lăm tuổi, tức thời gian đã trôi qua mười năm, tiểu Dori năm nay cũng hơn 7 tuổi, càng lớn lại càng xinh đẹp giống mẹ, nhưng cái tính trưởng thành lại không giống Viên Nhất Kỳ một chút nào
Cái gì trong mười năm qua chính là một bộ phim đẹp nhất đối với Thẩm Mộng Dao, cộng thêm tám năm chìm trong giấc mơ kia nữa, như vậy đối với Thẩm Mộng Dao, mười tám năm hai cuộc đời, bây giờ nhìn lại đúng là tuổi trẻ của mình từng huy hoàng biết bao
***
Buổi sáng ở căn nhà nhỏ quen thuộc, Thẩm Mộng Dao và Viên Nhất Kỳ cuộn tròn người ôm nhau ngủ trong chăn, mặc cho cái lạnh của mùa đông kia làm tuyết phủ đầy mái nhà
Lại là những tiếng lục đục dưới bếp truyền đến khiến Thẩm Mộng Dao chán nản mở mắt, phía bên cạnh con sâu ngủ kia vẫn chưa có cai sữa, làm Thẩm Mộng Dao không thể ngồi dậy
Có ai tin năm nay Viên Nhất Kỳ đã ba mươi tuổi rồi không? Bản tính trẻ con, suốt đời vẫn mãi trẻ con
_ Tiểu Hắc, dậy đi, mẹ đến rồi kìa, hôm nay là giáng sinh đó--- Thẩm Mộng Dao bất lực vỗ vỗ cái người bên cạnh thức dậy, thế giới ngoài kia bao la rộng lớn, nhưng như thế nào cũng thích trốn ở trong phòng a
_ Không muốn, lạnh muốn chết, ngủ thêm chút nữa -- Viên Nhất Kỳ kì kèo không muốn thức, cơ thể có chút dịch chuyển, nhưng là càng lúc càng kéo sát Thẩm Mộng Dao vào trong người
Cứ tưởng người ta sẽ để yên cho mình ngủ, không ngờ còn chưa tới một phút bản thân đã bị đá cho lăn xuống giường. Bị đau Viên Nhất Kỳ trố mắt lên nhìn Thẩm Mộng Dao ai oán, sau lại phóng lên giường trùm chăn muốn ngủ tiếp
Những ngày mùa đông này Viên Nhất Kỳ chỉ ao ước có như vậy, ở trong phòng không muốn đi ra ngoài. Châm ngôn của Viên Nhất Kỳ đó chính là
" Ngoài chăn là bể khổ, trong chăn là bình yên "_ Vậy em không dậy đúng không? Được rồi tối nay không cần mang tiểu Dori đi gửi mẹ nữa tôi mang đứa nhỏ ra ngoài chơi, hai mẹ con chúng tôi tự đi hẹn hò a
Nghe nói, Viên Nhất Kỳ có phần không cam tâm bật dậy
_ Cái gì? Chị định bỏ em ở nhà sao?
_ Em bảo trời lạnh mà, đi làm gì, ở nhà trùm chăn ngủ đi
_ Thôi mà vợ yêu, tự nhiên em cảm thấy không còn lạnh nữa, tối nay hai chúng ta cùng đi hẹn hò có được không?
_ Để xem biểu hiện của em -- Nói rồi Thẩm Mộng Dao liền đi vào phòng tắm thay đồ
Lúc Thẩm Mộng Dao và Viên Nhất Kỳ xuống lầu, tiểu Dori đã thức dậy hơn nữa đứa nhỏ còn đang ngồi chơi đùa với một cặp đôi gian phu dâm phụ Trần Kha và Trịnh Đan Ny
Nhìn thấy Trần Kha lại nổi hứng muốn trêu chọc
_ Ể, Bác sĩ Trần hôm nay không đến bệnh viện sao? Dạo này bệnh viện chẳng phải có rất nhiều bệnh nhân đẹp gái a
Trịnh Đan Ny đen mặt liếc Trần Kha một cái rợn tóc gáy, Trần Kha ho khan trừng mắt cạnh cáo Thẩm Mộng Dao
_ Cái gì mà gái đẹp với không chứ? Mình.. Chỉ có một mình Đan Ny thôi
BẠN ĐANG ĐỌC
Nhà Tổng Tài Có Bán Sữa |Hắc Miêu|
FanfictionThẩm Mộng Dao , tổng tài kiêu ngạo lại phải vừa làm vợ vừa làm mẹ cho đứa trẻ hỉ mũi chưa sạch, chuỗi ngày sống mà thật đau khổ. Mỗi buổi tối trôi qua đều đứng trước gương khóc than cho cái ngực của mình ... _ Viên Nhất Kỳ , lúc nhỏ bị đuối nước xé...