Dọn dẹp nhà cửa xong xuôi, PP ngồi xem lại những bài hát mình đã phát hành, xem lại từng bộ phim mà cậu đóng từ khi mới bước chân vào nghề cho đến nay. Rồi lại xem từng buổi fan meeting, những project mà fans tổ chức cho cậu. Không biết từ khi nào, nước mắt đã đẫm mi rồi, trong lòng đã tự đưa ra quyết định.
"PP, em nói thật sao?" P'Yong và cả P'Tuk không giấu nổi sự kinh ngạc khi nghe PP nói muốn dừng hoạt động, rút khỏi giới giải trí.
"Dạ P', em đã nghĩ kĩ rồi."
"PP có thể cho anh biết lý do tại sao không?"
"Dạ được ạ. P'Mavin, anh vào đi ạ." PP gọi với ra ngoài.
"P'Yong, P'Tuk, xin giới thiệu với hai P' đây là bác sĩ tâm lí của em."
"Bác sĩ tâm lí?" Cả P'Yong và P'Tuk đều đồng loạt lên tiếng.
"Xin chào hai P', tôi là Mavin, bác sĩ hiện đang điều trị tâm lí cho cho khun PP. Vì tôi còn có việc ở bệnh viện nên sẽ vào thẳng vấn đề luôn. PP đã đến điều trị tâm lí ở chỗ của tôi đã được hơn 3 tháng rồi. Cậu ấy được chẩn đoán là mắc chứng trầm cảm nặng, mọi người có thể để ý là dạo gần đây cậu ấy không còn giao tiếp nhiều với mọi người xung quanh, thường hay thu mình lại, và cậu ấy cũng bị mất ngủ kéo dài hoặc ngủ rất ít, kèo theo hàng loạt triệu chứng khác của một người mắc bệnh trầm cảm. Với tình trạng hiện tại của PP, cả về tinh thần lẫn thể chất đều không đủ điều kiện để làm việc của một người đi làm bình thường chứ đừng nói đến làm người nổi tiếng, làm nghệ sĩ. Nếu như không can thiệp sớm, tình huống xấu nhất có thể xảy ra đó là điều mà tôi dám đảm bảo. Tôi nói vậy chắc mọi người cũng đủ để mọi người hiểu, tôi còn có việc, xin phép đi trước. "
P'Yong và P'Tuk còn chưa kịp hỏi gì thì bác sĩ đã rời đi, trái với sự kinh ngạc bội phần của họ thì PP thản nhiên hơn nhiều, cậu không muốn mọi người quá lo lắng nên lên tiếng an ủi.
"Anh ấy nói có phần hơi quá rồi đấy ạ, em không đến mức như thế đâu. Hai P' cũng không cần lo lắng quá ạ."
"Sự việc đã đến như thế này rồi, làm sao mà không lo được hả PP?" P'Tuk có phần xúc động nên lớn tiếng.
"P'Tuk bình tĩnh lại đã nào. Em nói thật đó, đúng là em đã mắc chứng trầm cảm, nhưng cũng không đến mức quá nghiêm trọng như những gì anh ấy nói đâu." PP cố gắng an ủi P'Tuk, rồi lại quay sang nói với P'Yong.
"Em sẽ hoàn thành hết các lịch trình còn lại, và sau đó em sẽ tự thông báo với fans và truyền thông báo chí ạ. Em sẽ cố gắng hết sức có thể để không làm ảnh hưởng đến công ty cũng như mọi người."
"Nếu em đã quyết định như vậy thì công ty sẽ ủng hộ em."
Hai tuần sau
Chỉ còn vài ba lịch trình nữa thôi thì PP sẽ tuyên bố với công chúng là ngừng hoạt động trong giới giải trí. Đang ngồi xếp lại đống giấy tờ để thì Billkin gọi đến.
"P, ngày mốt là đám cưới của mình và Grace rồi. Cậu nhớ phải đến làm phù rể cho mình đấy nhé P. Ngày mai chúng ta sẽ đi thử lễ phục, để mình qua chở cậu."
Ngoại trừ P'Yong và P'Tuk thì vẫn chưa ai biết chuyện cậu chuẩn bị tuyên bố giải nghệ cả. PP vui vẻ đồng ý với Billkin.
Vì có thể đây là lần cuối hai người được gặp nhau rồi.
"Được, ngày mai mình rảnh sau 3 giờ chiều. Đón mình ở công ty nhé."
"Ừm, hẹn gặp lại cậu chiều mai P."
Billkin nói cả hai sẽ đi thử lễ phục, cậu vội chạy vào trong phòng lấy chiếc máy ảnh của cả hai ra, PP mở máy ra kiểm tra, chỉ còn lại một cuộn phim cuối cùng, cậu cầm cuộn phim lên nhìn nó mà mỉm cười chua xót.
Cuộn phim cuối cùng cũng chính là tấm ảnh cuối cùng của chúng ta.

BẠN ĐANG ĐỌC
[BKPP] Nếu nỗi nhớ cũng có âm thanh
FanfictionRed flag: khôm dành cho những con người có trái tym íu đúi. Tuy BKPP đang phát cơm choá nhưng mình bị cái hay mê ngược. Cảm ơn mọi người đã đọc. Khạp khun ka~~ ------------ "Có lẽ cậu ấy thật sự đã rất yêu người đó rồi" "Sao cậu biết?" "Bởi vì trước...