🍑 Chương 21: Đi dọc bờ biển

1.1K 37 9
                                    

Edit: Ying 🐙

Beta: Yan 🐰

Truyện chỉ được đăng ở Wordpress (tinyhopeu.wordpress.com) và Wappbat (yyannie_13) - Ying, chào anh chị đi con!

-------------------------------------------------

Sau khi tọa đàm kết thúc, cả hai chậm rãi đi về lớp học.

Vu San và những người khác về lớp khá sớm, đang đọc dòng chữ do chủ nhiệm viết để lại trên bảng, "Bể bơi của trường sẽ mở cửa vào thứ sáu tuần này, ở đó bị thiết bị ổn định nhiệt độ, dùng thẻ sinh viên sẽ được miễn phí".

"Kỷ Đào! Thứ sáu này đi hồ bơi chơi không? " Vu San hào hứng chạy vào lớp vẫy tay với Kỷ Đào, " Nghe nói ở đấy có khu suối nước nóng và khu trượt nước nữa!" Kỷ Đào đã nghe cô nói về chuyện này vào tuần trước, nở nụ cười từ chối: "Tớ không biết bơi, đi cũng vô ích." Thật ra là bởi vì Kỷ Đào không thể giống như một cậu bé bình thường chỉ mặc một chiếc quần bơi khi xuống nước.

"Vẫn chưa xuống bơi được đâu, nghe nói vẫn chưa khử trùng xong, hồ bơi chính thức mở cửa lúc 7 giờ ngày thứ sáu, chúng ta đi nghía qua trước." Vu San cong môi, kéo Kỷ Đào lại cùng khoát tay, "Nhân tiện, Tưởng Minh Vũ, cậu đã đi chưa? Cậu thuyết phục Kỷ Đào để cậu ấy cùng đi đi." Tưởng Minh Vũ đang cúi gằm mặt, không biết hắn đang nhìn cái gì, sau khi nghe người khác gọi tên thì mới ngẩng mặt lên. Ngẫm lại thì hình như mấy ngày trước đã hứa với đám người Lý Hiến Tông, không ngờ lại đi cùng một cô gái.

"Tôi dự định đi." Tưởng Minh Vũ đáp, hắn quay sang nhìn Kỷ Đào, "Cậu có đi không? Sẽ đông người đấy." Hắn đoán được lý do vì sao Kỷ Đào cố chấp không muốn đi.

"Đi đi mà, còn không chắc có được xuống nước hay không nữa, bọn họ định mang theo đồ bơi, nếu được thì xuống bơi luôn, còn mà vẫn chưa cho xuống bơi thì đến bể bơi trong thành phố." Hồ bơi trong thành phố chỉ cách trường một trạm dừng, đi tàu điện ngầm thì chưa đầy năm phút là đến nơi.

Vu San biết rằng Kỷ Đào đang dần mềm lòng nên bám lấy cậu mè nheo, "Cậu đi với tớ đi mà, xem như đi dạo cùng nhau, có được không?"

Đã nói đến vậy rồi, Kỷ Đào cũng không biết nên khóc hay nên cười, đáp: "Được rồi được rồi, tớ đi cùng cậu, nhưng cậu phải giải thích trước cho các cậu ấy rằng tớ không biết bơi đó."

"Được, được rồi! Cậu không xuống bơi cũng không sao hết! Tớ sắp tới rồi, cũng không định bơi. Đừng lo mà, tớ nhất định sẽ không để cậu một mình! "Nghe Kỷ Đào đồng ý, Vu San híp mắt cười, suy cho cùng cũng là vì tính tình của Kỷ Đào rất tốt.

Thứ sáu.

Trước giờ tan học, hầu hết các bạn trong lớp đã rất phấn khích. Nghe nói đây là một buổi team building quy mô nhỏ, có gần 20 người ở đó, nếu không phải bể bơi đủ lớn, sợ là một đám nam nữ sẽ túm tụm lại với nhau như há cảo.

Bể bơi nằm ở phía bắc của trường, đi bộ mất bảy tám phút mới tới, suốt quãng đường có hơn chục người chen chút nhau ầm ĩ cả lên, nên cảm thấy thời gian trôi qua thật nhanh.

[SONG TÍNH - EDITING] Kỷ Đào - Tương Đàm Tân LangNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ