Anh cẩn thận hôn ta

5.9K 525 67
                                    

Kochou nói với ta rằng, ta là một Hương nữ. Nguyên nhân có thể xuất phát từ việc cha ta khi mẹ mang thai đã sắc quá nhiều thuốc cho bà uống, mà đám thuốc này, thành công tích tụ vào cái thai đang thành hình trong bụng của mẹ ta.

Nghe thôi cũng thấy phi lý. Mẹ ta bản chất sức khỏe ốm yếu hơn người thường, nhưng không một lang trung nào chữa trị được cho mẹ, cho đến một ngày, mẹ quá tuyệt vọng, liền muốn lên rừng, tìm một gốc cây lớn, gửi nhờ linh hồn mình.

Lúc ấy, mẹ đã gặp cha ta. Ông từ trên đồi hái thuốc về, thấy một người thiếu nữ chuẩn bị treo cổ, liền lao ngay đến, ngăn cản mẹ. Bà lúc này, tuyệt vọng mà khóc lớn, mang tất cả tâm tư đều kể cùng ông.

Điều kỳ diệu gần như luôn đến vào những phút cuối cùng. Cha ta thế mà lại dùng kiến thức về thảo mộc của mình, kiến căn bệnh lạ của mẹ mỗi ngày một thuyên giảm. Mẹ cũng như vậy, đồng ý trở thành vợ ông.

Hương nữ mang trên mình mùi hương đặc trưng, sau lần đầu tiên, mùi hương sẽ trở nên ngọt ngào, quyến rũ chí mạng với nam nhân.

Ta cười trào phúng, thế khác nào mời người đến cùng mình hoan ái?

- Thật đáng ngưỡng mộ quá đi!

Giọng nói trong trẻo, dễ nghe vang lên. Kanroji Mitsuri, Luyến trụ, khuôn mặt hơi hồng, phấn khích mà cấm lấy tay ta.

- Như vậy cô sẽ được rất nhiều người theo đuổi.

Nhiều người theo đuổi hay nhiều người xua đuổi?

- Tôi vì thể chất khác người mà đã liên tục bị từ hôn. Không sao, đây có chỗ cho cô.

Ta vừa mới bị đuổi khỏi đây.

- Cám ơn cô...

Ta liếm liếm môi, sự tích sực cùng tốt bụng từ Kanroji càng khiến cho tâm trạng ta trở nên tồi tệ. Cô được mọi người chấp nhận vì bản thân cô thật mạnh mẽ, nhưng ta thì có thể làm gì? Đến con của mình còn không bảo vệ được, một chút cái mùi hương? Thứ hương thơm đó chính là lí do khiến cuộc đời ta đi vào bế tắc, ta thà không bao giờ biết đến nó, không bao giờ muốn có nó trên cơ thể.

- Trước hết cô cứ ở đây dưỡng thương...

Kochou đứng lên.

- Kanroji có thể làm bạn cùng cô.

Ta hướng ánh mắt theo bóng lưng đi xa dần của Kochou. Kanroji hào hứng cùng ta nói đủ thứ chuyện trên trời dưới đất.

Khoảng thời gian này, cơ bản ngày hôm sau sẽ diễn ra giống ngày hôm nay, mà ngày hôm nay cũng không có gì thay đổi so với ngày hôm qua. Ta dần dần tốt lên. Kochou lại ngỏ ý muốn ta trở về với việc bếp núccủa Điệp phủ, nói rằng ai cũng nhớ hương vị mà ta làm ra. Hôm nay, muốn nấu đồ ăn cho Kanroji, coi như cảm ơn cô đã bầu bạn cùng ta trong suốt những ngày nằm bệnh nhàm chán.

Ta sắn tay áo, một thoáng đã làm ra hương vị đồ ăn quen thuộc.

Kanroji ăn đến hai má đỏ hồng, người dâng lên một tầng mồ hôi mỏng. Lần đầu trong cuộc đời ta thấy một người ăn nhiều như cô ấy.

Xà trụ ngồi bên canh cô, trong đôi mắt hai màu không dấu được yêu thương, vén lên những chiếc tóc lòa xòa.

Ta cúi đầu, đời này, không bao giờ dám mong cầu đến tình cảm nam nữ, thứ đó là quá xa xỉ với ta.

[Kimetsu no Yaiba] Chủ quán, cho bát mỳ!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ