Đột nhiên được Đồng Thịnh Chử ôm lấy, Tô Đường ngẩn người sau đó cũng vui vẻ duỗi tay ôm ngược lại.
Thật tốt!
Giao tình giữa cậu và nhân vật phản diện đã tiến thêm một bước, bây giờ còn biết chủ động ôm cậu nữa cơ!
"Đường Đường." Đồng Thịnh Chử tựa đầu chôn trên vai Tô Đường.
"Ơi!" Tô Đường cao hứng đáp lại.
Thật may cậu không xảy ra chuyện gì.
Bàn tay hắn đặt sau lưng Tô Đường gắt gao nắm chặt.
Thời gian đầu, Tô Đường trong lòng Đồng Thịnh Chử cũng chỉ là một người xa lạ, có hay không cũng được, cùng lắm trông chừng cậu nhiều hơn một chút. Nhưng ngày ngày ở chung, nhóc ngốc lại càng tiến thật sâu vào tâm của hắn, cho tới bây giờ, cậu đã trở thành một người mà hắn muốn bảo vệ, muốn che chở dưới đôi cánh của mình.
Ngoài ông bà ngoại, cũng chỉ có Tô Đường khiến hắn lưu tâm đến như vậy.
Khi nghe được chuyện Lý Văn Bân hại Tô Đường phải nhập viện, có một ngọn lửa như đang bừng lên trong lòng hắn, thôi thúc hắn làm ra những chuyện không thể vãn hồi.
Tận đến lúc nhìn thấy cậu nằm trên giường bệnh ngủ thật ngon, ngọn lửa trong cơ thể Đồng Thịnh Chử mới khôi phục lại như ngày thường.
Người kia từng nói, chỉ cần có đủ năng lực, hắn có thể đoạt lấy những gì mình muốn.
Đồng Thịnh Chử rũ mắt, nhìn bàn tay đang nắm chặt của mình.
Nắm tay quá nhỏ, sức lực cũng quá yếu.
Hắn bây giờ vẫn chưa đủ mạnh, không khác gì một con kiến hôi hạ đẳng chui rúc tham sống sợ chết, cho nên hắn vẫn chưa đủ tư cách. Với một kẻ vô năng như hắn, xứng đáng mất đi thứ mình quý trọng.
Cũng như cái ngày hắn mất đi người thân duy nhất trong đời.
Bảo hộ.
Đoạt lấy.
Những điều này chỉ kẻ mạnh mới có tư cách chạm đến.
Đồng Thịnh Chử nhắm mắt, sau đó mở ra, con ngươi đen kịt cũng không còn lạnh lùng nữa, mà nhiều hơn một phần kiên định quyết tâm.
Hắn phải trở thành kẻ mạnh.
"A Chử?" Thấy Đồng Thịnh Chử vẫn im lặng, Tô Đường thắc mắc định lui ra để nhìn xem, nhưng cơ thể bị hắn ôm chặt không thể cử động được.
Đồng Thịnh Chử phục hồi tinh thần, hắn buông Tô Đường ra rồi xoay người lấy một thứ cho cậu xem.
"Tôi mang cái này đến cho cậu!"
Tô Đường nhìn bể thủy tinh trong suốt có một bầy cua nhỏ đang tràn đầy sức sống bò tới bò lui, ánh mắt lập tức sáng trưng.
Cậu thiếu chút nữa quên mất cua của mình luôn rồi!
Tô Đường ôm vào ngực, duỗi ngón tay chọt chọt sờ soạng những con cua nhỏ xíu làm chúng nó giật mình giương nanh múa vuốt tấn công, nhưng chung quy cũng không có bao nhiêu sát thương.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Edit/ ĐM ] Vai Ác Siêu Đáng Sợ
FantasyNguồn: Hội đam mỹ quay tay Tag: Nhát gan như thỏ đáng yêu ngọt thụ x Máu S chiếm hữu chiếm dục cường công. Khi Boss phản diện quá mức cường đại, lại còn suy tính muốn hủy diệt thế giới, nhân vật chính cũng không có cách nào đối đầu với sức mạnh nghị...