11.

48 5 1
                                    

 {Mười một}

Thong dong, đó là cách tôi và Lý Lương Thu vắt chéo chân trong phòng làm việc của Lão Trương bây giờ, mỗi người kẹp cho mình một điếu Chunghwa, tuy rằng ít hút loại này nhưng theo lời của Lý Lương Thu: Cô phải lấy khí thế trước, ém cái mặt khù khờ dễ bị bắt nạt ấy đi.

Đối diện với chúng tôi là đội trưởng Vương Cảnh Sinh và Dụ Ngôn, kẹt giữa hai đầu băng hỏa bọn tôi là Phó Sở trưởng Sở 3, Lão Trương.

Vương Cảnh Sinh mới sáng sớm chạy tới chỗ chúng tôi dong dài về hành động lần này của Dụ Ngôn quan trọng với nhân loại nhường nào, bày tỏ nỗi niềm hợp tác với chúng tôi ra sao và nhờ tôi tiếp tục hỗ trợ Dụ Ngôn hoàn thành nhiệm vụ trọng đại đấy cho đến khi Đại Lương lọt lưới.

Một giờ sau, Dụ Ngôn bàu bạu có mặt, xem chừng cả hai đã xuất hiện bất đồng.

Lý Lương Thu nãy giờ im lặng, chủ yếu nhường không gian cho Vương Cảnh Sinh và Lão Trương rườm rà luyên thuyên, ấy vậy mà sự trình diện của Dụ Ngôn khích cho anh ta ngứa miệng.

"Cô không cần mặt mũi thì thôi" - Lý Lương Thu tớp một câu lại phủi bụi một lần. Bằng vào cái lườm khá gắt, Lão Trương ám hiệu anh im lặng, anh lờ tịt - "Nếu mà cần thì đâu năm lần bảy lượt nó vứt đi"

"Lão Lý!" - Lão Trương nện bình trà lên bàn.

Lần trước chúng tôi bắt giữ Dụ Ngôn, những "con người có tiếng nói" của hai phe ầm ĩ cả lên. Vương Cảnh Sinh khăng khăng rằng hành động tùy tiện của chúng tôi sẽ khiến Dụ Ngôn bại lộ, nguy hiểm khôn lường, Lý Lương Thu thì thấy mình đã nhượng bộ quá rồi.

Hôm đấy sau khi nhận cuộc gọi của tôi, anh dứt khoát tránh rút dây động rừng, lăm le bắt Dụ Ngôn đi trước và hành động với lý do ai đó gọi báo cảnh sát vì hoạt động phi pháp, đồng thời để diễn tròn kịch bản, anh hốt luôn tiệm massage chân bên cạnh. Vương Cảnh Sinh nhanh chóng hay tin, hợp tác với Lý Lương Thu từ xa nhằm biến kịch giả thành thật, kế tiếp thông qua truyền thông chính thức hóa hành động lần này, chí ít bảo toàn thân phận Dụ Ngôn. Chưa kể từ chuyện của tôi đợt trước, ác cảm của Lý Lương Thu đối với bọn họ tăng dần.

Ngẫm đến đây, tôi nhìn Dụ Ngôn, Dụ Ngôn chăm chăm vào Lý Lương Thu, một ánh mắt còn chả buồn ngó ngàng tới tôi.

Em là kẻ dối trá.

Dám cá nếu như tôi đồng ý hỗ trợ, tôi sẽ chẳng nhận được gì từ em thay vì đôi ba lời hồi đáp đại loại "Chị hãy nghĩ thật kỹ", thể rằng đó là việc tự nguyện của tôi và em chả liên đới một trách nhiệm nào.

Vương Cảnh Sinh vừa bị Lý Lương Thu khiêu khích, hết đỏ mặt lại trắng má, tư thế toan chồm dậy trỏ thẳng vào mũi anh đặng mắng, may mà Dụ Ngôn ngăn chặn kịp thời.

"Đội trưởng Lý, Đại Lương đã để mắt tới Hứa Giai Kỳ, trừ phi Hứa Giai Kỳ chết hoặc mai danh ẩn tích, bằng không chuyện tương tự còn xảy ra nhiều lần nữa. Hành động ngày trước là phía chúng tôi sơ suất không liên lạc với mọi người, nảy sinh hiểu lầm, nếu như Hứa Giai Kỳ gia nhập, sau này mỗi hành động đều thông qua sự đồng ý của mọi người, anh thấy thế nào?"

Kỳ Dụ Ký • Sillage: Bút ký người điênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ