Part 7: Anh muốn ngủ với bạn!

698 66 6
                                    


- Và danh hiệu cú chơi ngu nhất năm thuộc về anh Lee Jeno! Xin mọi người cho một tràng pháo tay.

Theo sau câu nói của Haechan là một tràng pháo tay nhiệt liệt đến từ các thành viên còn lại của Dream. Đương nhiên là trừ nhân vật chính trong câu nói. Jeno tiện tay cầm lấy cái gối trên ghế ném vào người kẻ bày trò rồi lại quay ra ôm đầu. Giỏi lắm Lee Jeno, buột miệng cầu hôn con nhà người ta ngay khi vừa gặp lại.

- Thực sự nó là vô thức đấy. Câu nói ấy cứ thế tuôn ra thôi. Tao không kịp dừng lại.

Trước ánh mắt đầy nghi hoặc của mọi người, Jeno buông tay đầu hàng không thể nói thêm được gì mà phải thu người ngồi gọn trên ghế.

- Sau đấy Jaemin nói sao?

Như mọi khi Mark đóng vai người anh lớn của nhóm một cách hoàn hảo, dẹp tan ánh mắt cùng mấy câu châm chọc xuống để nói chuyện một cách tử tế.

- Cậu ấy hỏi em biết gì về cậu ấy. Em bảo lại đúng câu ngày xưa Jaemin dặn em phải nhớ, xong rồi cậu ấy cúp máy luôn.

- Cúp máy là đúng rồi. – Renjun ôm trán thở dài – Mười năm rồi chúng mày không gặp nhau. Cả mày và cả Jaemin đều không phải con người của mười năm trước nữa rồi. Nó vừa mới gặp lại mày xong mày đã đi cầu hôn, ai mà tin cho được.

- Tao ...

Câu nói tao hiểu Jaemin nhất lên đến đầu lưỡi rồi từ từ trôi xuống dạ dày, để lại cho Lee Jeno rất nhiều suy nghĩ. Renjun nói đúng, ai rồi cũng khác và hai người họ cũng chẳng nằm ngoài quy luật ấy. Chỉ cần nhìn ngoại hình cũng đủ biết quy luật của thời gian chẳng tha ai bao giờ. Khóe mắt Jaemin đã có nếp nhăn hiện rõ khi em cười, hẳn là Jeno cũng vậy thôi nếu không có những buổi trị liệu da đắt đỏ. Cà phê từng một thời ưa thích của Jaemin nay đã được thay bằng trà hoa nhẹ nhàng. Trái với em, Jeno ngày càng quen với vị đắng của cà phê, thậm chí có lần thử uống Americano 8 shots huyền thoại kia. Jaemin không còn cùng sánh bước với Jeno trên con đường sự nghiệp nhưng em vẫn đạt được một vài giải thưởng có tiếng. Jeno không có em ở bên đã làm dầy sự nghiệp của mình bằng album, tour cũng như những vai diễn từ nhỏ đến lớn. Thành phố Seoul nơi họ cùng nhau khám phá cũng đã thay da đổi thịt. Quán trà sữa Jaemin hay ghé vào mua khi học cấp ba nay đã trở thành hàng bán cơm trộn. Điểm trung chuyển xe buýt hồi thực tập sinh hai người hai đi qua nay cũng đã trở thành nhà ga của tàu điện trên cao. Mười năm là quá đủ để cả một thành phố thay da đổi thịt chứ đừng nói đến một con người nhỏ bé.

Sau buổi gặp mặt xin ý kiến, Jeno lái xe một cách ngẫu hứng rồi phát hiện ra mình lại đi theo con đường đến nhà Jaemin. Dù số lần đến đó có thể đếm gọn trên một bàn tay nhưng cả bộ não lẫn trái tim của Lee Jeno rất đồng lòng hợp sức để dẫn cái xe đi trong vô thức về phía căn hộ tầng áp mái kia. Trước phát hiện mới của bản thân, Lee Jeno vội vã dừng xe bên đường rồi tắt hẳn máy xe để điều hòa lại cảm xúc. Anh nhắm nghiền hai mắt, đầu tựa vào vô lăng còn tay phải đưa lên đặt vào ngực trái. Trong trí não toàn là hình ảnh căn hộ áp mái giản dị kia, mùi hoa nhài nhẹ nhàng khi Jaemin đốt nến thơm, chăn lông ấm áp cũng như câu nói chúc ngủ ngon bằng chất giọng khàn. Cả hình ảnh ai đó mềm mại trong bộ đồ ở nhà, tay chân thoăn thoắt trong bếp rồi dịu dàng cào mấy sợi tóc mái tránh khỏi mắt để anh dễ ngủ.

[NoMin] Here comes the sunNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ