Chương 5: Tiệc chào đón

152 19 11
                                    

"Nào, chúng ta cùng chào mừng anh Lưu Vũ gia nhập chung cư Châu Phát!"

Cùng với tiếng hô của Châu Kha Vũ, tất cả ly thủy tinh đồng loạt được giơ lên chạm cốc. Tiệc chào mừng tổ chức vào ngày nghỉ, cảm thấy ra ngoài sẽ thoải mái hơn ở trong nhà, cho nên Châu Kha Vũ khuân bếp nướng BBQ ra sân. Gió tháng năm dịu dàng lướt qua, hương thịt nướng ngạt ngào lan tỏa...

"Hoan nghênh", "Xin chào", "Mong được giúp đỡ", "Tôi cũng vậy", những câu chào hỏi xã giao được từng người trong khu nhà trao qua đổi lại, Lưu Vũ có cảm giác chỉ riêng chào hỏi thôi anh đã nói đủ phần cho cả tuần rồi.

Mika - biên tập viên của bộ truyện tranh đang được rất nhiều người yêu thích, Tiểu Cửu - cậu chàng giả gái, Bá Viễn - ông bố đơn thân cùng cậu con trai Thăng Hạo đang học tiểu học, Lưu Vũ đã gặp họ trước đó, còn anh nhân viên thời vụ Gia Nguyên cùng cậu sinh viên Hạo Vũ thì hôm nay mới tiếp xúc lần đầu.

"Chào anh, tôi là Gia Nguyên. Xin lỗi vì tới chào hỏi anh muộn thế này. Tôi đang trọ tạm ở đây vì công việc."

Chàng thanh niên có mái tóc hơi dài buộc thành một chùm sau gáy liền thoắng một tràng.

"Chào anh, phải sống xa nhà chắc vất vả lắm nhi?"

"Giờ tôi đang giúp chuẩn bị cho lễ khai trương của một nhà nghỉ. Nhưng mười ngày tới, tôi phải tới xưởng bánh làm đêm; sau đó sẽ làm nhân viên trong triển lãm thực phẩm do đại sứ quán Đức tổ chức; lúc rảnh rỗi thì tranh thủ vận chuyển nguyên vật liệu vào ban đêm; xong xuôi lại sang Thụy Sĩ, hầu như chẳng mấy khi tôi có mặt chung cư."

"Anh làm việc tận Thụy Sĩ nữa sao?"

"Ồ không, đi vì sở thích thôi. Tôi cứ làm việc điên cuồng một thời gian, tích đủ tiền rồi lại đi leo núi."

Thì ra là người đam mê leo núi. Chẳng trách không làm nhân viên chính thức được.

"À đúng rồi, Hạo Vũ đã quyết định tìm việc chưa?"

Gia Nguyên quay đầu nhìn Hạo Vũ đang im lặng ngồi gặm thịt chếch sau lưng mình. Cậu ta rõ ràng là sinh viên đại học, vậy mà ngày nào cũng nhốt mình trong phòng, cặm cụi vọc máy tính nên Lưu Vũ chưa bao giờ gặp cậu ta.

"Chưa, tôi chưa đi tìm việc."

Hạo Vũ nhỏ giọng lẩm bẩm.

"Cậu sao thế?"

Gia Nguyên lên tiếng hỏi.

"Đằng nào cũng bị lưu ban, giờ mà học nữa chỉ tổ tốn tiền nên tôi định nghỉ học luôn."

Lưu Vũ thầm giật mình, Gia Nguyên ngồi bên cạnh lại thản nhiên tiếp nhận câu trả lời đó rồi hỏi tiếp:

"Hừm, vậy Hạo Vũ cứ làm theo ý mình đi."

Lưu Vũ nghe thế liền cuống lên, nói vậy mà được sao, nếu bỏ ngang đại học thì tương lai biết làm thế nào? Gia Nguyên bèn giải thích cho anh nghe.

"Không sao đâu. Hạo Vũ là đại thần trong giới game, game do cậu ấy thiết kế vô cùng ăn khách. Cậu ấy giàu tới mức có thể xuất tiền mặt ra mua luôn một hai căn biệt thự cao cấp cơ."

"Giỏi ghê!"

"Ngày trước cậu ấy là tên nghiện game nặng, chỉ trong bốn tháng mà cân nặng cứ tăng lên tụt xuống từ 37 tới 102 kilôgam, tí thì chết, hệ thống miễn dịch yếu nên còn phải nhập viện vì lao phổi. Kể cả như vậy, Hạo Vũ vẫn không thể thay đổi thói quen sinh hoạt của mình, về sau sức khỏe chẳng tốt lên được, cậu ấy dự là mình sẽ chết sớm nên cứ ra sức làm những việc mình thích."

Có lẽ Hạo Vũ nghe thấy lời Gia Nguyên nói, nhưng cậu ta vẫn lẳng lặng ăn thịt tiếp. Trên đĩa của Hạo Vũ không có cọng rau nào, chỉ toàn xúc xích với thịt. Chẳng hiểu sao Lưu Vũ thấy cậu ta rất ra dáng đàn ông.

Nhìn một vòng quanh sân, ông bố độc thân Bá Viễn đang lau vệt xốt dính đầy trên mặt cậu nhóc Thăng Hạo. Mika một tay cầm trà ô long, một tay cầm một tập giấy trông như tranh phác họa hay bản thảo truyện tranh gì đó, đang cẩn thận xem xét. Bộ dạng Tiểu Cửu loay hoay mở nút chai rượu rất đáng yêu. Và cả bản thân anh đang ngồi một góc.

♤BFZY♤ Xin Em... Đừng Quên Tên Anh!!!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ