/14/

4.8K 194 4
                                    

"Đem cô ta lên phòng đi."

Kim Taehyung xoay mặt nhìn bác quản gia nói, ông ấy mặc dù không muốn nhưng làm sao có thể chống lại hắn được, ông gật đầu rồi liền quay mặt ra sau hất mặt ra lệnh cho người hầu nam đứng ở bên trong

Người làm nhanh chân tiến về chỗ cô, họ cưỡng chế ép cô lên lầu, Jiwoo dù có dùng hết sức cũng không chống lại nỗi hai người con trai

Soo Young né đường để họ đưa Jiwoo lên lầu, tiếng thét của Jiwoo vang khắp nơi trong Kim gia

"Thả tôi ra...Kim Taehyung tên khốn khiếp.."

"Cậu Kim...làm như vậy có hơi..."

"Không phải chuyện của ông, đi làm việc đi."

Kim Taehyung lạnh lùng ngắt ngang lời của bác quản gia, ông chỉ có thể im lặng rồi đi ra nơi khác, lúc này hắn mới quay sang nhìn Soo Young ở phía sau

Oh Soo Young bất chợt bị hắn nhìn cũng liền giật nảy mình, cô cười nhạt nói

"Anh Taehyung...em.."

"Em lên thư phòng gặp anh."

Nói rồi hắn đi ngang qua cô đi lên lầu, Soo Young giương mắt nhìn theo hắn, trong lòng đã nỗi lên một cơn sóng sợ hãi, không lẽ hắn đã biết chuyện gì rồi sao? Cô vội cố gắng điều chỉnh lại trạng thái, thư thả đầu óc nhất có thể, trong đầu không ngừng niệm câu nói 'em không có làm'

Sau đó thì hít một hơi thật sâu, nhấc chân đi lên thư phòng

'Đùng đùng'

"Kim Taehyung anh thả tôi ra, thả ra."

Im Jiwoo không ngừng đập cửa mạnh bạo, cổ họng thì gào thét tên hắn nhưng không ai đáp lại cô, Jiwoo thất vọng buông xuôi, cô dựa lưng vào cửa rồi trượt dài người xuống đến khi ngồi bệt xuống nền đất lạnh lẽo

Jiwoo co quắp mình lại, chôn mặt xuống chân, rất nhanh đã nghe thấy tiếng nức nở của cô vang khắp phòng ngủ lớn, tiếng nức giải thoát cho những gì mà cô đã trải qua ngày hôm nay, chỉ có thể ước gì ngày hôm nay chưa từng tồn tại

Tiếng chuông điện thoại vang lên, Jiwoo ngước gương mặt ướt đẫm nước mắt của mình lên, cô cầm lấy điện thoại ở bên cạnh mình, nhìn thấy người gọi đến là Jeon Jungkook, cô vội lau đi nước mắt trên má rồi bắt máy

"Alo, Jiwoo à...anh mới có game này chơi vui lắm, em có muốn thử không?"

Giọng Jungkook vui vẻ nói ở bên kia đầu dây, Jiwoo nghe thấy giọng anh thì như được đà mà nước mắt lại không nhịn được mà chảy, cô vội bụp chặt miệng mình lại để tiếng khóc không vang lên, cố nuốt những tiếng ức nghẹn xuống, cô nói

"Dạ, nghe vui ghê...anh cho em thử với."

"Ờ...mà giọng em sao thế? Em bị gì hả? Nói anh nghe đi."

Jeon Jungkook ngồi trên giường ngủ mà nhăn nhó, giọng cô cứ khàn khàn nghe trông giống như mới vừa khóc xong, bỗng dưng bên Jiwoo im lặng hồi lâu rồi vang lên tiếng nức nở của cô

Jungkook kinh ngạc đến mức không thốt nên lời, cô thật sự khóc sao, nghe tiếng khóc của cô đau đớn tới xé tận tâm can mà Jungkook anh lại không thể làm gì được, điều đó khiến anh cảm thấy bản thân thật tồi tệ nhưng giờ biết làm sao đây, anh cứ như vậy mà im lặng, nghe tiếng khóc của cô để đoán tâm trạng của cô vào lúc này

Ngược em đến nghiện |kthxyou|Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ