Chap 7

1.6K 134 14
                                    

Tia sáng nhè nhẹ từ chỗ khe hở của cái cửa sổ chạm vào má cậu trai trẻ, hàng mi thật dài của Hoseok khẽ rung động, rồi một phút sau đôi mắt mới từ từ mở ra, mờ mờ quan sát xung quanh.

Tối qua khi mọi người phát hiện Jungkook ăn gan hùm uống mật gấu dám làm bậy với bé bi trong lúc cậu vẫn còn bệnh, Hoseok ngơ ngàc nhìn cả đám người bao quanh con thỏ bự, chỉ nghe Jungkook hét lên "Hobi cứu em" thì Yoongi đã ôm cậu nhanh chân vào phòng trước mất rồi.

Hoseok được người anh lớn nhẹ nhàng đặt ngồi xuống giường, cậu trai còn lo lắng cho em út bên ngoài, liền nắm lấy vạt áo người lớn hơn kéo hai cái "Kookie..."

Cậu thấy gương mặt bình thường luôn một cảm xúc một của Yoongi không thay đổi, chỉ có hơi nhướng mắt ý bảo cậu nói tiếp. Hoseok nuốt nước bọt nhỏ giọng "Nhẹ tay với em ấy một tí".

Hoseok luôn luôn đối xử với mọi người như nhau, chỉ có điều cậu trai khi ở nhà là con út, khi trở thành thành viên của Bangtan lại lên chức anh, bên dưới có một cậu bạn đồng niên kém bảy tháng cùng ba cậu nhóc đáng yêu.

Thế nên Hoseok lần đầu được trải nghiệm cảm giác làm "anh nhớn", dường như dồn tất cả tình thương gà mẹ dành cho lũ nhỏ, bao che che chở thì không ai làm lại. Đối với Hoseok thì Jimin, Taehyung và Jungkook chính là ba bé bé bồng bông của cậu, khiến cho nhóm anh lớn phải đỏ mắt ghen tị, dĩ nhiên Namjoon không ghen nhiều vì vị trưởng nhóm chính là người được Hobi thiên vị nhất trong dàn hyung-line mà.

Yoongi nắm lấy bàn tay nhỏ của Hoseok, cảm nhận hơi ấm từ lòng bàn tay nhẵn nhụi truyền đến, rồi ngồi xuống trước mặt cậu trai. Mắt của Yoongi không to tròn, nhưng mỗi lần ánh mắt ấy nhìn cậu thì luôn tràn đầy cưng chiều dung túng, nó thậm chí sẽ cong lại thành vòng cung khi thấy Hoseok vui vẻ.

"Nhưng tại sao lúc ấy em lại không kêu lên?" nghe Yoongi hỏi, Hoseok nhịn không được đỏ mặt, hơi nóng từ đôi gò má lan đến cả hai lỗ tai.

Hoseok khụ một tiếng "Em...làm sao mà...kêu được chứ".

Tình cảnh ám mụi như vậy, không lẽ bé cưng Hobi lại la lên rằng có con thỏ biến thái đang sàm sỡ cậu hay sao? Dám cá mười củ cà rốt nếu cậu nói như thế thì Jungkook sẽ bị đưa lên tế đàn hỏa thiêu mất, thêm nữa Hoseok dễ xấu hổ, cậu chỉ có thể im lặng chịu đựng thôi. Cậu út cũng biết rõ tính này của cậu nên mới dám làm càn đó chứ.

Yoongi thấy thế, hai tay ôm lấy phần eo của cậu trai, rồi gục mặt mình vào phần bụng mềm mại của Hoseok. Cậu trai bị người anh lớn làm cho giật mình cứng đơ cả người, tiếp theo lại nghe giọng trầm trầm mang theo vài phần tủi thân "Em chỉ biết lo lắng cho Jungkook thôi".

Hoseok sững người, như chợt nghĩ đến cái gì, cười nhẹ thành tiếng "Yoon của em ghen tị sao?"

Đầu Yoongi lại vùi sâu vào bụng cậu, chuyển động lên xuống. Người anh ba đối với Hoseok luôn là người ít tham gia tranh giành tình cảm, để mà nói cậu với Yoongi không khác gì đôi chồng chồng già, bọn họ chỉ cần một ánh mắt cũng đủ hiểu đối phương muốn nói gì.

Vậy nên thấy được mặt trẻ con này của Yoongi hyung, Hoseok vừa bất ngờ vừa cảm thấy tim mình mềm xèo, lại cảm thấy anh ấy đáng yêu quá trời.

[END][AllHope] Baby gets sick.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ