Chương 1

790 56 14
                                    

Từ nhỏ đến lớn Ôn Khách Hành được nghe rất nhiều câu chuyện khác nhau từ các thẩm thẩm, tỷ tỷ về những nam nhân xấu xa lừa gạt cả tình cảm lẫn tiền tài của mình, trong đó những nam nhân điển trai thu hút mồm miệng ngọt xớt là thường xuyên được nhắc đến nhiều nhất. Những kẻ này lợi dụng vẻ ngoài và tài ăn nói của mình để lấy thiện cảm của mọi người xung quanh, khiến người xung quanh buông lỏng phòng bị và thường có xu hướng đứng về phía chúng, ủng hộ chúng khi có vấn đề tranh cãi xảy ra. Người bị chúng đổ oan chỉ có thể ấm ức mà chịu sự sỉ vả của những người ngoài cuộc không rõ câu chuyện, đã bị hại còn mang tội danh có nhảy sông cũng không rửa sạch nổi.

Ôn Khách Hành mới chỉ nghe chứ chưa có dịp chứng kiến, đến khi gặp rồi mới thấy lòng người quả thực đáng sợ, đến một đứa nhỏ nghèo khổ cũng muốn hại. Một nam nhân áo quần tinh tươm làm từ vải đắt tiền đang dẫn dắt cả đám người cùng chì chiết một đứa trẻ chân lấm tay bùn, đổ cho nó tội ăn cắp vặt dù rõ ràng hắn mới là kẻ trộm đồ của người khác. Hắn là con của trưởng làng đức cao vọng trọng, mặt mũi dễ nhìn lại mồm mép lanh lợi, người dân trong làng chẳng cần tra xét đã vội tin lời hắn dù đứa nhỏ kia đã khóc đến sưng vù mắt quỳ xuống thề thốt không làm.

Lửa giận trong lòng bùng lên, Ôn Khách Hành bẻ tay răng rắc tiến lại gần đám đông nọ. Y sẽ đập cho tên này ra bã, cái thể loại công tử bột như hắn chắc chắn không quá ba chiêu sẽ khai hết sự thật ngay. Nhưng có người đã nhanh hơn y một bước.

"Oái! Tên ăn mày này bám vào người ta làm gì, biến ngay!"

Tên ăn mày rách rưới ban nãy còn nằm chềnh ểnh ra gần chân cầu tít đằng xa không biết chạy lại đây từ khi nào, lảo đảo như kẻ say rượu va vào người công tử kia, bị hắn chửi một tiếng thì không những không tránh còn va thêm một cú rõ mạnh làm tên công tử đó ngã sóng xoài ra mặt đất. Từ trong tay áo của hắn rơi ra một đống đồ, tiếng leng keng thu hút sự chú ý của mọi người.

"Ơ kìa? Cây trâm bị mất của tôi!"

"Túi bạc của tôi kìa!"

"Sao đồ bị trộm của tôi lại ở trên người hắn ta?!"

"Không lẽ hắn mới là người trộm rồi đổ oan cho cậu nhóc?"

"Thật không ngờ! Nhi tử của trưởng làng mà lại làm thế!"

Đám đông bắt đầu nhao nhao lên vì sự việc bất ngờ, chẳng ai thèm để ý tên ăn mày say khướt kia bỗng chốc "tỉnh rượu", âm thầm đến chỗ cậu nhóc nọ cho cậu ta một nén bạc rồi lặng lẽ đi mất.

Ôn Khách Hành ngay lập tức nổi lòng hiếu kì bám theo tên ăn mày đó, đi được một đoạn đường thì hắn dừng chân, không quay đầu nói vọng lại:

"Có việc gì sao?"

Ôn Khách Hành mở chiếc quạt trắng của mình ra phe phẩy, "Tại hạ thấy huynh đài ra tay nghĩa hiệp, võ công cao cường ra đòn chính xác nên muốn kết bằng hữu, không biết huynh đài có đồng ý hay không?"

Người kia ngửa cổ lên cười ha hả, "Lão tử say rượu đi đứng không vững va nhầm người thôi mà cũng thành võ công cao cường rồi? Mắt công tử có bệnh gì không?"

[Chu Ôn] Trang chủ phu nhân hôm nay vẫn chưa chịu gả [HOÀN]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ