Người ta thường nói tiểu biệt thắng tân hôn quả không sai, sau một tuần công tác tại Nhật Bản thì dường như sự thiếu vắng bất chợt đã khiến cho Hyunsuk càng quấn lấy Yoshi nhiều hơn. Dáng vẻ làm nũng đáng yêu đó dù lúc trước cậu có nài nỉ thế nào thì anh cũng cảm thấy quá mất tự nhiên thì giờ đây rất vô tư mà bày ra sự dựa dẫm trước cậu. Yoshi nhìn người thanh niên nằm ngủ ngon lành bên ghế phụ thì bao nhiêu mệt mỏi cũng cảm tưởng như chưa từng hiện hữu. Trong không gian vắng lặng chỉ có tiếng hít thở đều đều của người yêu dấu bên cạnh, Yoshi lại bất giác nhớ về cách mà sợi dây định mệnh đã buộc chặt cậu và anh như thế nào.
Hai tháng trước
- Anh không hợp với chỗ đó đâu Junkyu. Hay em tìm người khác đi.
Hyunsuk ngồi chống cằm trầm tư trước màn hình máy tính đầy những kí hiệu âm nhạc phước tạp giống như món ăn tinh thần không thể thiếu của anh. Ở trên chiếc bàn làm việc được trang trí bằng những món đồ bắt mắt với màu sắc kì dị cùng những chiếc đèn neon mờ ảo thì một chiếc vé xem triển lãm tranh được thiết kế đơn giản tinh tế thì lại có chút lạc lõng.
- Không phải anh nói dạo gần đây đang không tìm được cảm hứng sao. Biết đâu tới đây lại có thể có ý tưởng sáng tác thì sao.
Junkyu nói không sao, gần đây anh rất không thể sáng tác trôi chảy. Bên nhà sản xuất muốn anh làm điều gì đó mới lạ hơn chỉ là những đoạn drop hầm hố đánh mạnh vào giác quan. Họ muốn anh phát triển đa dạng dòng nhạc mà anh có thể sản xuất. Nhưng anh nhất quyết từ chối vì chỉ muốn thật sự đẩy mạnh bản năng vốn có của bản thân, anh không muốn phong cách của mình quá pha tạp. Nhưng mà chỉ vì một câu nói mà giờ đây anh phải ngồi vò đầu bứt tay cả ba ngày trời để sáng tác....tình ca.
" Ôi chết tiệt, tụ dưng đi nhận lời làm gì.."
- Nhưng sao anh lại muốn chuyển sang viết ballad anh từng nói cảm thấy không có đột phá mà.
Hyunsuk im lặng, làm sao anh có thể nói với Junkyu là vì anh bị nói rằng chưa có một mảnh tình vắt vai nên viết được mấy bản tình ca dạt dào cảm xúc là điều không thể. Tự tôn bị đâm một lỗ to, ai mà có thể chịu được, trong lúc nông nỗi anh đáp ứng họ sẽ có thể làm ra một tuyệt tác khiến họ phải cụp con mắt kinh thường đó xuống. Và hậu quả là anh đã phải nhốt mình trong studio cả ba ngày nay.
- Không có gì, muốn thử thách bản thân thôi.
- Anh từng yêu ai chưa, viết tình ca có được không đấy.
Hyunsuk nổi quạu.
- Cứ phải yêu ai thì mới viết được à.
- Thế thì anh cũng chỉ là một con mắt bên ngoài thưởng thức thôi đâu thể dùng trái tim để cảm nhận, người nghe cũng sẽ dùng phương thức như vậy để nghe nhạc của anh.
Anh tức giận vì không thể phủ nhận ý kiến đó, bằng chứng là anh chẳng viết nổi nốt nào mà.
- Nhưng anh cũng sẽ không đi, không có tâm trạng. Nơi đấy gò bó lắm.
- Đi đi, khó khăn lắm em mới có hai vé. Đây là buổi triển lãm tranh của một họa sĩ người Nhật nổi tiếng lắm. Ông ấy là tài năng mới nổi trong giới này đấy. Tuy lớn tuổi nhưng tư duy vẫn pha trộn chút mới mẻ độc đáo của thời đại mới. Nói chung là rất đặc sắc.
BẠN ĐANG ĐỌC
3P [HOONSHISUK] COLLECTION |MERCILESS|🔞
FanfictionTuyển tập Short fic về HOONSHISUK |HOONSUK| |YOSHISUK [3P -ABO- High Rating 🔞]