𝙲𝚑𝚊𝚙𝚝𝚎𝚛 : 10

70 12 1
                                        

𝕄𝕒𝕪 𝕀 ℂ𝕙𝕠𝕠𝕤𝕖 𝔸 𝕊𝕠𝕟𝕘 𝔽𝕠𝕣 𝕐𝕠𝕦?
|| 𝑶𝒏𝒆 𝒍𝒂𝒔𝒕 𝒕𝒊𝒎𝒆 (𝒂𝒄𝒐𝒖𝒔𝒕𝒊𝒄) _ 𝑨𝒓𝒊𝒂𝒏𝒂 𝑮𝒓𝒂𝒏𝒅𝒆 ||

"Haiz..."

Tiếng thở dài của Jungwoo lấp đầy căn nhà vắng lặng. Cô lấy ra một viên thuốc nhức đầu, cho vào miệng. Đã biết là không nên uống rượu rồi, vậy mà... Giờ thì cả đầu cô cứ ong ong mãi thôi. Jungwoo không thèm thay đồ, chỉ nằm trên giường cùng với điếu thuốc trong tay.

-tạch, tạch

Đánh mãi chả lên là thế nào?

Chỉ khi nghe tiếng đầu lọc bắt lửa xì xèo, cô mới có thể tạm quên đi cơn đau đầu trong giây lát. Cơ thể rã rời của cô gần như hòa làm một với tấm đệm giường.

Jungwoo lớn tiếng thở ra làn khói, hi vọng cơn bức bối trong lòng cũng sẽ được giải tỏa dù chỉ là chút ít. Cô thẫn thờ nhìn trần nhà cũ kĩ, giấy dán tường đã từng là màu trắng ngà tinh khôi, giờ lại chắp vá từng mảng. Đầu óc cô trống rỗng trong phút chốc, nhưng rồi gương mặt Jihye lại lập tức hiện lên. Jungwoo đưa điếu thuốc lên môi, rít thêm một hơi thuốc thật dài.

Cô nhớ về những ngày xưa cũ. Những bức thư nhét trong hộc bàn của cô hồi còn đi học, những lời tỏ tình sau giờ tan trường, cô bạn cùng tuổi trong lớp judo khiến cô trăn trở không biết đó có phải là yêu không, và mãi cho đến ngày cô bị nhận nhầm là bạn trai của Hyowon. Những xúc cảm mà cô đã cố gắng che giấu suốt thời gian qua như cơn sóng lớn đạp đổ bờ đê mà ập xuống. Và hôm nay, Jungwoo cảm tưởng cứ như bị đẩy đến bên bờ vực, lùi không được mà tiến cũng không xong. Cứ như thể Jihye đã lật giở bức màn đã luôn che chắn kĩ càng và bắt cô đối mặt nó, và nói rằng đừng bỏ trốn khỏi nó nữa.

Jungwoo cảm thấy khó chịu vì dường như cảm giác ngờ vực hiện tại của cô còn lớn hơn cả nỗi lo về nụ hôn không đứng đắn với Noh Jihye.

Có lẽ bây giờ lo lắng cũng muộn rồi. Họ có thể vờ như không có gì xảy ra không nhỉ?

Họ có thể nói rằng tất cả là do men say không?

Jungwoo nằm trên giường, cứ vậy hút hết cả một bao thuốc. Khói thuốc phảng phất, tầm nhìn trước mắt cô cũng trở nên lờ mờ. Jungwoo thầm nghĩ, phải mà có thể khiến khói thuốc dày đặc khắp phòng rồi bản thân cứ thế tan biết đi luôn thì hay biết mấy...

--

-ting

Jihye đang đi lên lớp học, bỗng dừng bước chân. Bàn tay nắm lấy lan can cầu thang run rẩy, siết chặt, suýt chút thì đánh rơi cả điện thoại. Đã một học kỳ trôi qua, em cứ nghĩ lần này mình đã kiềm chế rất tốt rồi, nhưng có vẻ em vẫn còn bất cẩn lắm. Như tòa lâu đài xây bằng cát yếu ớt, chỉ một con sóng ập đến liền lập tức cuốn trôi tất thảy. Không, đây là toàn bộ sự thật rồi. Bí mật lớn nhất của em đã bị phơi bày rồi.

Thay vì lớp học, Jihye trong cơn hoảng loạn đã chạy đến nhà vệ sinh trong góc lầu một, tin chắc rằng sẽ không có ai ở đấy giờ này, nhưng nào ngờ, con nhỏ Jihye đánh hôm trước lại đứng ở ngay đó. Nhỏ vẫy vẫy cái điện thoại, màn hình vẫn còn hiển thị nguyên bức ảnh, liếc mắt nhìn Jihye một lượt từ trên xuống dưới, nhếch môi.

𝑺𝒚𝒎𝒃𝒐𝒍 𝒐𝒇 𝑬𝒕𝒆𝒓𝒏𝒂𝒍 [ COVER || monika x noze ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ