18. Lời Bạt

284 45 20
                                    

Sau sự kiện tại nhà ga, mọi thứ chỉ còn là một khối mơ hồ với Jimin. Cảnh sát tìm thấy cậu ở trên cầu, quá rã rời để có thể nói chuyện vào thời điểm đó. Cậu được phát hiện trong lúc đang khom người khóc lóc nức nở trên nền bê tông cứng. Sau khi các nhân viên y tế đến đón cậu, vài giờ đồng hồ điểm qua, họ chẳng thể có lấy một lời từ cậu. Họ lấy làm mừng vì cậu không mang nhiều thương tích, chỉ có vài vết bầm và xước một vài chỗ. Song nỗi đau thể xác gần như không tồi tệ bằng những gì Jimin đã phải chịu đựng về mặt tinh thần.

Cậu đã chứng kiến người bạn thân nhất xả thân vì cậu. Tuy phải mất gần cả ngày, nhưng Jimin rốt cuộc cũng tìm lại được giọng nói và giải thích đầu đuôi câu chuyện với điều tra viên lúc họ đến bên giường bệnh của cậu. Cậu kể toàn bộ, về việc bị đánh ngất bên ngoài chỗ làm sau khi tan ca. Cậu cũng kể với họ việc mình bị lôi ra phía sau xe tải, với cổ tay và cổ chân bị quấn chặt vào nhau. Tất nhiên cậu không muốn gì hơn ngoài tìm xem Yoongi có ổn hay không. Thế nên cậu nói cho điều tra viên sự thật, về bất cứ thứ gì mà họ hỏi.

Sau khi cậu làm thế, điều tra viên đã cho cậu biết tình hình hiện tại.

Khi đến bãi đậu ở nhà ga, chiếc xe tải màu đỏ của một trong hai anh em đã biến mất. Jimin gật đầu, mắt nhìn ra xa xăm. Vậy là người em trai - người bị thương - đã dùng xe tải chạy đi.

Sau cái ngày đỉnh điểm tại cây cầu của nhà ga (và nhiều ngày sau đó), cũng như các tuyến đường sắt bên cây cầu đều bị cảnh sát cô lập khỏi công cộng. Trong một thế giới hoàn hảo, cảnh sát sẽ lấy làm biết ơn nếu chỉ có mỗi họ ở hiện trường. Song hiện thực đó không hề có, thế nên, các phóng viên từ khắp cả nước sẽ rình mò tại đây, mắng mỏ họ bằng những câu hỏi. Jimin biết làm thế thật đau đớn, nhưng cậu muốn theo dõi những tin tức liên quan đến sự việc đã xảy ra. Chẳng mấy chốc, mọi tờ báo đều đặt tên cho toàn bộ sự việc là Sự sụp đổ của nhà họ Min. Jimin đã rất phẫn nộ - tất cả những gì các phóng viên muốn chỉ là tin xốp dẻo, chẳng bận lòng đến sự thiếu tôn trọng đối với những người đã mất mạng, những người bị tổn thương bởi sự cố này. Trên hết, họ không có chút đoái hoài gì đến những thứ mà cậu con trai đã trải qua, Min Yoongi.

Sau cái chết của ông Min, đã có tin tức rò rỉ từ Fort Springs về mọi thứ. Về sự thật. Jimin chưa từng hay biết chuyện này, và trái tim cậu tan nát vì Yoongi đã phải trải qua ngần ấy năm mà không hề hay biết gì về bản thân. Sự thật là vậy - rằng cậu chẳng biết gì về quá khứ tàn bạo của Yoongi. Và đó là những gì cậu nói với điều tra viên, một cách thành thực.

Sau đó, điều tra viên giải thích với cậu rằng họ không tìm thấy thi thể ở ga tàu. Cả kẻ bắt cóc nọ lẫn của Yoongi đều không được tìm thấy. Điều này khiến Jimin có chút hy vọng rằng có thể người bạn tri kỷ của cậu vẫn còn sống. Tuy nhiên, nó đã bị đánh gục khi cậu được thông báo rằng có một lượng máu đáng kể thuộc về Yoongi, dọc theo đường ray xe lửa. Nhưng Jimin chưa bao giờ từ bỏ hy vọng.

Và cứ như thế, sự điên cuồng của giới truyền thông lụi dần sau vài tuần. Jimin chẳng thể nói là mình bất ngờ được, ai ai cũng biết rằng khoảng thời gian chú ý của công chúng là rất ngắn. Và bây giờ họ cần một câu chuyện mới giúp họ giải trí. Jimin đã không bao giờ quay lại biệt thự Min sau ngày hôm đó. Cậu không thấy cần thiết. Người duy nhất mà cậu còn giữ liên lạc là Andy, một vệ sĩ khác của gia đình. Cả hai cùng tham dự đám tang của Siwon vào cuối tuần đó. Rất nhiều người đã làm vậy. Nhìn quanh ngày hôm đó, Jimin nhận thấy rằng đã không còn ai nghe thấy tin tức gì từ bà Min nữa. Điều này không làm cậu ngạc nhiên. Sau khi sự thật về Yoongi được tiết lộ, chắc hẳn đó là một đòn đáng xấu hổ đối với tên tuổi của bà. Jimin không thể không đảo mắt mỗi khi nghĩ về bố mẹ Min. Cậu đã luôn có một cảm giác buồn cười về họ. Cậu chỉ không ngờ nó lại 'buồn cười' đến thế này.

[JinKookGa] Từ Vực SâuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ