𓁹《Thứ Bên Dưới Tầng Hầm》𓁹

263 20 8
                                    

Bạn chầm chậm mở mắt ra, thể xác bạn mệt mỏi và tâm trí thì rệu rã, nhưng ít nhất bạn không còn cảm thấy đau đớn nữa. Cảm giác như thể đã hàng thế kỷ kể từ lần gần đây nhất bạn có một giấc ngủ trọn vẹn.

Bạn có thể trông thấy bông băng thấm ướt chất lỏng đen đặc sệt nằm chất đống bên cạnh mình, mùi thuốc sát trùng xộc thẳng vào mũi bạn khi bạn khụt khịt. Cơ thể bạn được phủ một tấm vải trắng giống như một chiếc chăn, còn đống quần áo mà bạn mới thay thì không biết đã biến đi đâu mất. Có vẻ như Seven và Mono đã từ bỏ nỗ lực băng bó cho bạn khi họ nhận ra việc đó là vô nghĩa.

Ở tầm nhìn ngoại vi của mình, bạn có thể trông thấy Mono đang đứng gần cửa sổ sát đất, cậu ta quay lưng lại với bạn và hướng mắt về toà tháp khổng lồ ẩn sau màn mưa, trông cậu như đang trầm tư.

Mono biết bạn đã tỉnh trước cả khi bạn mở mắt ra, vì thế, cậu cất giọng trầm đục ngay khi bạn hướng mắt về phía cậu ta, "Mấy vết thương đã biến mất, nhưng thứ chất lỏng đen đặc quánh đó chảy ra từ các vết thương của cậu, chúng đã khiến quần áo và bông băng trở thành một đống vải vụn, nếu cậu thắc mắc."

Bạn không có vẻ gì là ngoài ý muốn khi nghe thấy điều đó, bạn đã uống chất lỏng trong cái lọ nên bạn dĩ nhiên đã biết tác dụng của nó. Tuy vậy, bạn không đưa ra bất cứ lời giải thích nào cho hiện tượng dị thường ấy. Mono cũng chẳng buồn hỏi, cậu ta thừa biết là bạn sẽ không trả lời dù cậu ta có nói gì đi chăng nữa.

Bạn chống khuỷu tay xuống sàn, loay hoay một lúc mới ngồi dậy được. Mono có vẻ vẫn còn giận vì cậu ta còn chẳng thèm giúp bạn đứng lên, tất nhiên là bạn cũng không dám mở miệng nhờ cậu ta giúp đỡ.

Bạn tựa lưng vào chân bàn thí nghiệm và quấn chặt tấm chăn quanh người mình. Sau một hồi mấp máy môi và phát ra vài âm thanh vô nghĩa, rốt cuộc thì bạn cũng nói ra được một câu hoàn chỉnh, "Seven đâu rồi?"

Mono nhún vai trong khi vẫn không quay đầu lại nhìn bạn, "Thám thính xung quanh. Nếu cậu không biết thì đám y tá đang bắt đầu lục tung cả bệnh viện lên để tìm chúng ta rồi đấy."

Bạn nhíu mày khi nhớ lại về những sự kiện này, bản thân bạn trong quá khứ chưa từng trải qua những chuyện đó, bạn — người tới từ tương lai — mới là người giải quyết đống lộn xộn ở the Hospital. Lần đầu tiên kể từ khi du hành thời gian tới đây, bạn mất đi cái quyền năng "biết trước" của mình. Nhưng bạn cũng không vì thế mà cuống hết cả lên hoặc trốn tránh trách nhiệm, bạn sẽ đương đầu với nó.

Gác một tay lên trán, bạn thở dài rồi nhắm mắt lại, "Tôi biết cậu có nhiều thắc mắc, cứ hỏi đi nếu cậu muốn."

Nghe thấy vậy, Mono cuối cùng cũng xoay người lại nhìn bạn. Trông cậu ta có vẻ uể oải và xuống tinh thần hơn bình thường, nếu bạn có tâm trạng để đùa giỡn như mọi ngày, bạn sẽ nói rằng Mono nhìn như vừa nốc hết mười ly cà phê.

"Quả thật tôi có rất nhiều câu hỏi..." Mono khoanh tay lại, hàng lông mày nhíu chặt của cậu từ từ giãn ra, phản ứng của Mono thật sự khiến bạn ngạc nhiên, "Nhưng tôi không cần câu trả lời vào lúc này."

Địa Ngục Vặn Xoắn ❖『𝐋𝐢𝐭𝐭𝐥𝐞 𝐍𝐢𝐠𝐡𝐭𝐦𝐚𝐫𝐞𝐬 𝐱 𝐑𝐞𝐚𝐝𝐞𝐫』Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ