Giây phút được Ngọc Hải ôm vào lòng , cả thế giới với Văn Toàn như bừng sáng hẳn lên . Ở cạnh anh , cô luôn cảm thấy được an toàn hơn cả . Đó là lý do tại sao trong quãng thời gian tăm tối của cuộc đời kia , cô lại tin tưởng anh đến vậy , ngay cả khi bị anh thất hứa , lừa gạt lên giường vẫn bám theo anh . Cô giờ không còn ai , ngoài anh.- Ngọc Hải!
- Có chuyện gì sao ? - Anh đang cắm mặt vào đống giấy tờ trên bàn làm việc .
Cô khép nép đứng trước mặt anh , hỏi nhỏ :
- Anh là yêu tôi mới lấy tôi ! Đúng chứ ?
Anh ngẩn mặt lên nhìn cô đắm đuối , miệng khẽ nhoẻn cười :
- Em nghĩ xem ! Những gì anh làm cho em chưa thể hiện rõ sao ?
Hôm qua , anh đã nói cô nghe tất cả những gì anh giấu cô từ trước đến giờ , kể luôn cả mối thù không độ trời chung của anh với ba cô . Nghe xong , Văn Toàn suy nghĩ rất nhiều. Trước đây , cô luôn oán trách anh vì chuyện năm năm trước . Nhưng giờ cô đã hiểu , cảm giác mất đi tất cả thật sự rất tồi tệ , chẳng trách anh lại điên cuồng đến vậy . Huống hồ , bây giờ , anh quả là rất rất tốt với cô , tốt hơn ba cô rất nhiều .
- Nếu vậy tôi cho phép anh làm chồng tôi ! Từ nay , tôi...em sẽ cố gắng trở thành một người vợ tốt !
Mặt cô đỏ như tôm luộc , nóng bừng hết cả lên , vừa ngắt lời là lập tức chạy ra khỏi phòng anh .
Còn anh , đối với sự ngông cuồng của vợ mình , chỉ biết phì cười . Cô sẽ không bao giờ hiểu , mặc kệ cô có cho anh quyền làm chồng cô hay không , cô vẫn phải có nghĩa vụ làm vợ anh .
Ngày hôm sau....
- Thay đồ đi ! Toàn ới !
Ngọc Hải từ dưới nhà ra lệnh cho cô .
- Làm gì ?- Đi thăm mộ mẹ !
Hai mắt cô long lanh :
- Thật á ?
- Thật chứ ! Anh gạt em làm gì ?Nghe xong , cô mừng như tết , vội chạy vào phòng nhanh chóng thay đồ . Cô mong chờ điều này từ lâu lắm rồi , chỉ là không dám nói với anh , sợ anh biết cô buồn , sẽ lo . Nhưng không cần cô nói , anh cũng hiểu . Bất cứ điều gì cô suy nghĩ , anh đều đoán được.
***********************
Mẹ cô được an tán tại nghĩa trang XXXX ngoài vùng ngoại ô , cách không xa thành phố . Đến nơi , họ mang theo một bó hoa cúc trắng lớn tặng mẹ.
Đặt bó hoa xuống mà đôi mắt Văn Toàn rớm lệ . Cô ngắm bức ảnh mẹ trên bia mộ . Bà ấy đang cười , nụ cười vẫn hiền từ như ngày nào . Cuối cùng , cô cũng có thể thắp một nén nhang cho bà , nói bà biết cô giờ đang sống rất tốt , để bà yên tâm nhắm mắt mỉm cười nơi chín suối .
- Mẹ ! Văn Toàn bất hiếu về với mẹ rồi đây !
BẠN ĐANG ĐỌC
[0309] Yêu Đến Phát Điên (H+)
Random-Nếu bạn không thích thì không nên đọc -Truyện có thể không đúng ý bạn -Xin bỏ qua ạ -Ngôn, có tí H. Chuyển ver