Chap 20

2.6K 162 9
                                    


Hai ngày sau trôi qua vô cùng tỉnh lặng , nhưng không bao giờ yên bình cả .         

Văn Toàn ngồi trên giường , chăm chăm vào bức tường , mặt trắng bệch , bờ môi khô nứt . Đã hai ngày kể từ cái đêm cuồng nhiệt đó , cô không ăn uống gì.             

Ngọc Hải bước vào phòng , thấy đồ ăn anh mang tới cho cô vẫn còn nguyên , vô cùng bất lực . Cô đã bình thường trở lại .          

- Văn Toàn ! Em không tính ăn gì sao ?              

Đôi môi kia vẫn nín bặt .
                     
Hai ngày , hai ngày cô không nói chuyện với anh , cũng không mắng anh , hét vào tai anh , cứ như người tự kỉ ngắm nghía bức tường trong vô định . Sức nhẫn nại của anh đã đến giới hạn , anh đưa hai bàn tay nắm lấy hai vai cô , ép cho gương mặt kia nhìn thẳng vào mắt anh :            

- Nhìn anh này , Toàn ! Anh là chồng em ! Anh hỏi thì em phải trả lời đi chứ ! Em cứ thế này biết anh lo lắm không hả ?               

Hai hàng nước mắt của cô chảy ra , từng giọt , từng giọt nước rơi xuống cánh tay anh .                

" Chát " . Văn Toàn dùng hết sức lực tát vào gương mặt tuấn tú của anh , đau đớn và tràn đầy u uất .              

Cô nói trong tiếng nấc :               

- Tôi biết nói gì đây ? Nói góc với tên biến thái cầm thú nhà anh đây ? Anh cướp đi cuộc sống hạnh phúc của tôi , cướp tôi khỏi ba mẹ của tôi , gạt tôi lấy anh , xong rồi còn...còn...cưỡng bức tôi lần hai !                

Hai từ " mặt dày " chính là miêu tả chính xác nhất giành cho Quế Ngọc Hải lúc này . Anh lấy tay quệt khoé miệng , ánh mắt vô sỉ dán vào cơ thể cô , đưa hai tay vòng tay qua eo cô :
                     
- Cưỡng bức ? Sao anh thấy ai kia đêm đó còn phối hợp ăn ý thế nào ? Giờ muốn ăn vạ ?                 

Văn Toàn đỏ mặt tía tai , hình như anh nói có chút đúng đúng . Nhưng cô bác bỏ ngay , anh lừa cô trước :                 

- Anh là tên đáng chết , xấu xa ! - Cô nói , hai tay nắm lại bồm bộp vào người anh hùng- Tôi muốn về nhà ! Anh đưa tôi về nhà !              

Khoé miệng anh nở nụ cười :               

- Nhớ bà Lan rồi ?              

- Không phải ! Về nhà tôi , tôi muốn gặp mẹ !               

Anh kéo người cô lại gần , ánh mắt nghiêm nghị , không còn cái vẻ bỡn cợt :                

- Nhà duy nhất của em....chỉ có thể là nhà anh ! Em....không có liên quan gì đến căn nhà đó nữa ! Giờ anh đưa em về ! Vợ yêu !
                     
Cô thật tức chết với độ vô sỉ của anh . Cô không biết rằng Ngọc Hải cố tình ngăn cản cô về nhà đều có nguyên nhân cả . Anh không muốn cô mới bình phục thì đã nhận thêm cú sốc mẹ mất nữa . Lỡ cô không chịu được , hoá dại trở lại anh biết làm thế nào đây .       

Ra đến cửa xe , Văn phòng vẫn khóc lóc đòi anh cho đi gặp mẹ . Cô không chỉ đơn thuần muốn gặp mẹ , ôm mẹ vào lòng , mà còn muốn về đó , đòi lại tất cả những gì Nhã Kỳ đã cướp đi của cô . Thêm người cha vô tình kia nữa . Cô phải trả thù tất cả , lấy lại công bằng cho bản thân .             

[0309] Yêu Đến Phát Điên (H+) Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ