Chương 3

1.2K 117 3
                                    

   

 Thấy Pete sắp khóc ông Moth ra hiệu cho Vegas nãy giờ luôn đứng sau Pete đến dỗ thằng bé. Arm tinh ý bế Jay sang chỗ Posche ngồi nhường chỗ cho Vegas ngồi cạnh Pete. Vegas nhanh chóng ngồi xuống ôm Pete vào lòng dỗ dành.

Vegas: "cậu Pete ngoan không khóc nhé, cậu Posche luôn về nhà vào buổi tối mà, hôm nay chắc bận lắm cậu ấy mới không ở nhà được cậu hiểu hông"

Pete: "umm Pete hiểu rồi Vegas bốc tôm cho Pete nhé 🥰"

Vegas: "tôi biết rồi, cậu muốn gì cũng được hết"

Những người ở nhà thường xuyên thì quen rồi còn những người một tuần mới về một lần thì cảm thấy chưa ăn mà no no sao á. Đây có phải là Pete luôn yêu thương các anh em nhất không, sao bây giờ về nhà đầy đủ rồi mà không quan tâm như trước đây vậy? Không phải trước kia rất thích chơi với Jay nhất sao bây giờ mê trai bỏ hết rồi. Các anh em ngồi trong bàn cảm thán " đúng là thời thế thay đổi thật rồi, trai đẹp làm mờ con mắt".

Ăn xong cả nhà tiến đến sảnh chính cùng nhau trò chuyện, Pete chia đồ chơi cho Jay và kêu Vegas đến ngồi cạnh chơi cùng mình. Posrchay có lớp học đàn đã đi trước. Big ngồi nói chuyện một lát phải xin phép về trước vì đường thì xa và sáng mai có tiết học sớm, Big chào tạm biệt mọi người sau đó cùng Chan trở về nhà. Ba mẹ bình thường cưng chiều Big không thua gì anh em khác nhưng đứa nhỏ này luôn trầm lặng và không đòi hỏi quá nhiều mặc dù cậu là thiếu gia của gia tộc có tiếng, luôn hiểu chuyện như thế khiến cho ba mẹ không yên lòng khi để cậu một mình bên ngoài sợ cậu gặp khó khăn cũng không chịu nói, thế nên họ cử Chan đi theo chăm sóc Big thay họ vì trước giờ Chan giúp đỡ gia đình họ không ít và rất trung thành.

Wikki nhìn đứa con trai thứ hai mà không khỏi chua xót, sau Posche thì Arm là đứa vất vả không kém còn phải chăm sóc con nhỏ, cậu luôn yêu thương mọi người trong gia đình và không muốn ai bận lòng về mình nên đã mang theo Jay ra ngoài chăm sóc.

Khun mea: "Arm à dạo này mẹ thấy con hốc hác quá, hay là mang Jay về cho mẹ chăm sóc nhé dù sao dạo này mẹ cũng rảnh không cần theo Pete như trước nữa"

Khun por: " mẹ con nói đúng đó, công việc quá nhiều, bản thân con như hốc hác đến thế hay hai đứa về đây để ba mẹ chăm cho"

Arm: " không cần đâu ba mẹ, ba mẹ cứ nghỉ ngơi đi ạ, do dạo này có dự án lớn nên con không chú ý bản thân, khi nào dự án hoàn thành con sẽ bù lại sau. Còn về phần Jay đứa bé hiểu chuyện lắm, không quấy phá gì cả, về nhà thấy đứa nhỏ là con khỏe ngay"

Arm luôn quan tâm mọi người như thế, luôn lo sợ mình sẽ liên lụy những người mà mình yêu thương, luôn một mình gánh vác và chịu đựng. Mấy hôm trước anh còn ốm hơn bây giờ rất nhiều may mà có cậu thư ký luôn tẩm bổ cho anh nên anh đang dần phục hồi, nói đến cũng phải cảm ơn cậu ấy nhiều lắm không có cậu ấy chăm sóc chắc giờ anh đã nằm trong viện rồi.

Trên đường trở về nhà Big, Chan ghé vào cửa hàng tiện lợi gần nhà mua ít đồ.

Chan: "cậu Big ở đây chờ tôi nhé, tôi mua ít đồ dùng rồi sẽ quay lại ngay"

Big: "tôi cũng muốn đi nữa, tôi muốn mua ít đồ"

Nói rồi Big bước theo Chan vào cửa hàng, lúc đầu Big ngoan ngoãn đi theo Chan mua nguyên liệu nấu ăn, đợi cho Chan mua xong Big nhanh chóng kéo Chan đi qua hàng ăn vặt mua cả một giỏ. Lựa xong những thứ mình muốn Big muốn kéo Chan đi mua bánh ngọt tiếp thì bị Chan kéo lại làm phá tan âm mưu của cậu, cậu ghét nhất là uống sữa nên mới kéo Chan tránh xa kệ sữa to lớn kia nhưng chưa kịp đi thì Chan đã lôi cậu lại mua cả đống sữa làm cậu muốn khóc. Nếu như cậu kì kèo không chịu uống sữa thì Chan lại lôi bài cũ ra nói tới nói lui đến khi cậu uống hết thì mới dừng lại, nhiều lần như thế rồi cậu cũng phải ngậm đắng nuốt cay uống hết cái thứ phát ngấy kia cho Chan yên lòng.

(Drop) [Kinnporsche]  Hê Hê Toàn Gia Tộc Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ