Cả tuần nay ngày nào cũng thấy Hyunjin và Yongbok ở cùng một chỗ, mọi người dường như đều thấy quen mắt cả rồi. Cặp đôi gà bông ấy dính lấy nhau cả một ngày không chán, lần nào cũng phát cẩu lương bằng mấy cảnh tượng như là bẹo má hay xoa đầu của Hyunjin.
Nhưng đâu ai hiểu cho người trong cuộc, Yongbok cậu mỗi lần diễn cảnh tình tứ trước mọi người là y như rằng chỉ giữ nguyên một kiểu cười rất mất tự nhiên, đến nỗi cơ miệng cứng đờ. Đôi lúc cậu còn bị bắt phải làm nũng với bạn, thề với chúa, nó đáng sợ hơn cậu nghĩ, từng lời nói mà chính miệng mình thốt ra mà cậu còn phải nổi hết da gà. Nếu không phải Hyunjin hứa sẽ bù đắp bằng việc đưa cậu đi ăn mỗi tối, cậu nhất định sẽ không bao giờ làm như thế đâu.
Được một hôm trời đẹp, Yongbok cảm thấy chán nản liền nảy sinh ý định cúp học, trốn ra bờ hồ sau trường. Lần đầu trốn tiết nhưng cũng không quá lo lắng, dù sao đó cũng là môn thể chất, cái môn cậu cực kì ghét.
Yên tĩnh, chỉ hai từ thôi, đã một thời gian rồi nhỉ. Từ khi dính líu đến Hwang Hyunjin, cuộc sống hoàn toàn bị thay đổi 180 độ, ồn ào và náo nhiệt hơn hẵng. Đặc biệt là Hwang Hyunjin, bạn ồn ào hơn bất kì ai hết, bất cứ vấn đề nào cũng nói không biết mệt mỏi, và còn hay cười với tông giọng cao vút ấy nữa.
Dưới bóng râm, Yongbok nằm dài trên mặt cỏ xanh mướt, khẽ đưa mắt ngắm nhìn bầu trời. Tia nắng như cố tình len lỏi qua tán cây, rọi xuống đôi gò má trắng mềm, dường như muốn tranh nhau đem dải sao trải dài trên đấy trả về chốn bầu trời.
Hàng lông mi khẽ run, cậu khép hờ mắt lại tận hưởng từng đợt gió nhè nhẹ ghé qua, rồi dần chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.
Yongbok đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng, cậu quay đầu lại, chỉ thấy Hyunjin cười với một nụ cười quỷ dị, tay bạn toàn là máu. Cậu nhíu mày nhìn đối phương, cuối cùng lại thét lên vì bạn đột nhiên chạy đến và bóp chặt cổ mình...
"Hyunjin, đừng mà..."
Cậu bật dậy, gắng sức thở hổn hển, cậu đưa tay lên cần cổ, may là nó vẫn còn nguyên vẹn. Giấc mơ này có phải quá đáng sợ hay không?
"Cậu bị làm sao vậy?" Một giọng nói thì thầm bên tay với âm vực trầm đặc, quả nhiên đã thành công làm cho cậu hét toáng lên, bật người ra xa tận một đoạn. Tại sao Hwang Hyunjin lại ở đây?
"Cậu sao lại... không phải cậu có tiết học trên lớp à?"
"Tôi xin nghỉ để đi tập, lại phát hiện cậu trốn tiết ra đây chơi." Chỉ thấy Hyunjin cười cười, rồi mặt bắt đầu đỏ ửng hệt như quả cà chua, đặc biệt là hai gò má. Bạn cũng chẳng dám nhìn thẳng cậu, đành đánh mắt sang một nơi khác, nhỏ giọng nói. "Nhưng mà cậu ban nảy mơ thấy gì, sao lại gọi tên của tôi to như vậy, lại còn 'đừng mà', cậu rốt cuộc..."
Yongbok ngơ ngác một hồi, mới nhận ra cái người này rõ ràng đang có ý nghĩ không đứng đắn, liền nhéo lấy cái tai nóng ran kia.
"Cái đồ xấu xa nhà cậu có bao nhiêu con quỷ sau lưng thì khai mau."
Rồi Yongbok cũng phải kể lại cho bạn nghe toàn bộ, mắc công bạn lại hiểu lầm. Vậy mà bạn chỉ giỏi trêu cậu thôi, trêu rằng cậu mãi để tâm đến bạn nên nằm mơ cũng gặp. Nhưng bạn đừng quên chính bạn lại là ác mộng.

BẠN ĐANG ĐỌC
[HyunLix] Someone's Lover
Fiksi PenggemarTôi đang tìm cách dập tắt tin đồn nhảm nhí về tôi, nhưng nó lạ lắm... > Lại là một chiếc thanh xuân vườn trường.