Chapter 30

546 51 4
                                    

Author: Qurainbow

Edit: Q; Beta: Giaoxws

-------------------------------

Ngòi bút đột nhiên rạch xuống giấy da dê, tạo thành âm thanh chát chúa, mực từ đầu bút lông lem ra giấy, thậm chí còn dính lên ống tay áo. Dumbledore đứng dậy, dùng thần chú dọn dẹp.

"Ý của anh là người thừa kế..." Người kia im lặng không đáp, y đã hiểu.

"Bọn họ chỉ nói vậy thôi.." Nhìn phản ứng của y, Grindelwald biết rằng mình đã quá lỗ mãng.

"Anh nghĩ sao?" Dumbledore ngẩng đầu nhìn hắn, giọng nói vẫn bình tĩnh, dường như người vừa thất thố không phải y. Thật ra, cơ bản là y cũng đoán được suy nghĩ của Grindelwald. Nếu không phải có chút mong đợi thì làm sao có thể nhắc tới văn kiện này với y bằng thái độ thương lượng thế được.

Chỉ là y vẫn không tin nổi, đến giờ này mà hai người họ lại sẽ bất đồng về một chuyện như vậy.

Tất nhiên, Grindelwald không cho rằng người trước mặt thực sự bình tĩnh như bề ngoài. Hắn biết rằng lựa chọn sáng suốt nhất vào lúc này là thuận theo tâm ý của Dumbledore, lấp liếm cho qua chuyện. Nhưng vị chủ nhân của châu Âu đã quá mệt mỏi với chuyện cứ phải lá mặt lá trái, che giấu nội tâm mình.

Những vết máu thuộc huyết mạch cuối cùng của Slytherin trong nhà tù Azkaban và số người chết từ các văn kiện thống kê đồng thời xuất hiện trong đầu hắn. Bỏ qua ý nguyện của chính hắn qua một bên và chỉ phân tích một cách lý trí, hắn cũng phải thừa nhận —— "Đề nghị của họ cũng không hoàn toàn vô lý."

Người ngồi sau bàn thoáng sửng sốt. Nỗi đau nhức nhối cùng sự phòng bị trong đôi mắt xanh thẳm khiến Grindelwald lập tức nhíu mày.

"Tôi biết em khó có thể tiếp nhận được..." Bàn tay giơ lên ​​đã bị người kia tránh né, Grindelwald đỡ trán, bất đắc dĩ lắc đầu, "Không sao. Tôi hiểu mà."

"Tôi phản đối chuyện này lại khiến anh thấy thiệt thòi lắm à? Anh thấy tôi nên..." Giọng nói luôn ôn hòa, bình tĩnh lúc này lại không có chút ấm áp nào. Mấy chục năm tu dưỡng và tác phong nhà giáo cuối cùng đã ngăn được y nói ra những lời cay nghiệt. Khi Grindelwald định kéo y về phía hắn, sự đề phòng trong mắt y càng rõ ràng hơn.

Grindelwald mất kiên nhẫn, mạnh mẽ kéo y lại gần mình, "Đừng có bày ra vẻ mặt như vậy. Tôi sẽ không ép buộc em!"

"Ép buộc... tôi?" Nỗi đau đớn và phòng bị trong mắt đã trở thành sự bối rối.

Cả hai đồng thời sửng sốt một lát, rốt cuộc cũng nhận ra rằng họ đang không cùng nghĩ về một chuyện. Nhưng cũng rất khó để so sánh suy nghĩ của ai ngớ ngẩn hơn. Khi nhìn lại mặt nhau, không ai nhịn được cười.

Nhìn lướt qua chữ ký ở cuối văn kiện, Dumbledore mỉm cười cúi đầu, giọng nói có phần bất lực. "Bọn họ không phải là đang muốn để anh..." Rồi y cũng không nói được câu sau đó.

Ôi, người Anh. Grindelwald chưa bao giờ hiểu được tại sao Dumbledore lại cố giữ cái gọi là sự cao nhã đầy hàm súc của một quý ông bảo thủ trước mặt mình. Rõ ràng là năm đó, chưa quen được hai tuần thì đã trở thành người của hắn rồi.

[GGAD][AU] TẬN CÙNG VINH QUANG / 荣光尽头Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ