Ngoại truyện Liễu rủ (7)

227 21 2
                                    

Author: Qurainbow

Edit: Q; Beta: Giaoxws

-------------------------------

"Từ bao giờ an ninh của Hogwarts lại liên quan đến Bộ Pháp thuật? Hay là... họ nghĩ việc có người Sói trong trường là chuyện lớn?"

Giọng nói rầu rĩ của Remus khiến Alfred hoàn hồn. Cậu nhìn theo ánh mắt thằng bạn về phía cửa sổ, nơi Kingsley, Crouch và những người khác đang băng qua cây cầu dài vào trường.

"Đừng lo lắng, dù sao thì cậu cũng sẽ không bị đuổi học đâu." James nói, còn chả thèm ngẩng đầu lên mà tiếp tục ngủ. Sirius bên cạnh còn ngủ sâu hơn thằng bạn chí cốt.

Hai ông tướng này rõ ràng là chưa tỉnh ngủ, còn Alfred từ sáng sớm đã nghĩ đến việc xin lỗi Dumbledore. Cậu bắt đầu vui mừng vì đây là môn Phòng chống Nghệ thuật hắc ám của giáo sư Merrythought, không phải môn Biến hình của giáo sư McGonagall. Dù là trong giờ học, Merrythought cũng để họ đi.

"Tớ lại có suy đoán khác, cơ mà giờ cũng không chắc lắm." Lily, người đang ngồi ở hàng ghế đầu trước Remus, lên tiếng. Sau vụ cây Liễu Roi, cô đã thân thiết hơn với Remus, cho nên cũng nói chuyện với mấy người họ nhiều hơn. "Đó không phải lỗi của cậu... Đây là một cuộc thi đã tồn tại hàng thế kỷ." Alfred nhận thấy rằng dưới sách giáo khoa của cô ấy là một quyển sách dày cộp "Hogwarts: A school history".

"Cuộc thi gì? Tại sao lại bị ngưng?" Nghe thấy giọng nói của Lily, James lập tức thức dậy, có vẻ rất hứng thú với chủ đề này. Tiếng động quá lớn đã đánh thức Sirius bên cạnh, cậu ta không giấu giếm ánh mắt "thấy ghét".

Lily phớt lờ James, quay người lại và bắt đầu ghi chép. Alfred ngờ rằng cô đang cố nén cười.

"Thật tiếc khi trò Potter đã đánh thức trò, trò Black ạ. Cơ mà, chúng ta sẽ bắt đầu buổi học bây giờ." Vị giáo sư già chậm rãi nói, "Vừa nãy, nếu cô đã nói tới điều quan trọng khi gọi Thần hộ mệnh, vậy mời các em hãy thử theo thứ tự." Merrythought khua đũa một cái, bàn ghế trong lớp liền tránh ra, tạo thành một khoảng trống lớn.

Alfred luôn tuân thủ nội quy trong giờ học của Merrythought, vì bà phù thủy trăm tuổi luôn khiến cậu nhớ về Bathilda. Do đó, cậu là người đầu tiên sử dụng câu thần chú một cách đàng hoàng, khi Thestral màu trắng bạc hiện ra, một số bạn cùng lớp phải thốt lên đầy ghen tị.

Các vị Thần hộ mệnh khác lần lượt xuất hiện trong lớp học, đám giặc cũng đã biết hình dáng của các Thần hộ mệnh trong nhóm nên cũng không lấy làm lạ. Cho đến khi Lily Evans giơ đũa phép, con hươu cái màu trắng bạc hiện lên nhẹ nhàng và sống động, bước lên bàn ghế xung quanh nó rồi trở lại với chủ nhân, tò mò nhìn con hươu của James từ xa.

"Thú vị, thực sự rất thú vị." Vị giáo sư trăm tuổi cười, đường nét dịu dàng nơi khóe mắt nhàn nhạt như gợn sóng hiền hòa trên mặt nước.

"Thưa Giáo sư, điều đó có gì thú vị ạ?" Lily có vẻ mất tự nhiên.

"Những cặp Thần hộ mệnh không phải là hiếm trong những năm dạy học của cô, nhưng cô vẫn cảm thấy vui mỗi khi nhìn thấy chúng." Đôi mắt Merrythought nhìn về phía James và Lily. "Lần cuối cùng tôi nhìn thấy một cặp Thần hộ mệnh là trò Longbottom và Alice."

[GGAD][AU] TẬN CÙNG VINH QUANG / 荣光尽头Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ