Ngoại truyện Nguyên lý bất định (2)

396 26 4
                                    

Author: Qurainbow

Edit: Q; Beta: Giaoxws

-------------------------------

Mưa đã tạnh, ánh trăng dần dần soi sáng vạn vật.

Khi thấy rõ gương mặt anh tuấn khó mà phân biệt được của hai người đối diện, Albus bỗng như bị rút cạn sức lực. Quả nhiên, mọi chuyện đêm nay chỉ là một giấc mơ hoang đường mà thôi.

Khi cậu mở mắt, Anna vẫn quá phấn khích đến nỗi không ngủ được vì mong đợi chuyến đi châu Âu, Gellert sẽ đến gõ cửa sổ vào sáng mai, còn Aberforth đã thu dọn đồ đạc để trở lại trường học. Thiếu niên tóc đỏ từ từ hạ đũa phép xuống, nhắm mắt lại.

"Al!" Giọng nói quen thuộc vừa lo lắng, vừa thiết tha, nhưng một người khác lại vội vã bước tới để kiểm tra tình trạng của cậu.

"Đừng động vào cậu ấy!" Gellert thét lên với người buông hắn ra để đi về phía Albus.

Người kia phớt lờ hắn, giọng nói lộ rõ vẻ lo lắng. "Al?"

Ngay cả giọng nói và tên gọi cậu cũng như vậy. Albus đành mở mắt ra, ngơ ngác nhìn người đứng gần mình, hành động phản kháng có cũng như không.

"Đừng chạm vào tôi——" Bất chấp sự chống cự của Albus, người kia đã ôm lấy cậu, mùi hương quen thuộc xuyên qua cơn mưa hè mà bao trùm lên cậu, quấn lấy cậu trong chớp mắt.

"Rốt cuộc thì anh là ai?" Đôi mắt xanh thẳm luôn trong veo, giờ đã đỏ bừng sau khi khóc than thảm thiết, nhưng lúc này lại trở nên bối rối.

"Không sao cả, mọi chuyện đã qua rồi..." Người kia ôm vai cậu, kéo cậu vào lòng, để cậu yếu ớt dựa vào ngực mình.

Hơi ấm trên người hắn khiến Albus chợt thất thần. Cho đến khi giọng nói của Gellert đã run rẩy vì tức giận lọt vào tai cậu, kéo lý trí trở về.

"Ta nhắc lại, buông cậu ấy ra."

Ngay cả khi bị Aberforth chỉ tay mắng mỏ, Gellert chưa bao giờ tức giận đến mức bi ai như vậy, giống như một con thú nhỏ bị thương, với vẻ ngoài dữ tợn, hung hãn nhưng bên dưới lớp lông lại là máu tươi đầm đìa.

Lồng ngực Albus bỗng chốc đập loạn, nhìn thiếu niên tóc vàng đối diện với ánh mắt lo lắng, xen lẫn thương xót.

Grindelwald không khỏi cười thầm. Giọng thằng nhóc kia nghe như sắp khóc đến nơi. Ban nãy, khi đang chạy trốn không thấy có vẻ gì là "không thể rời xa" như vậy, nhưng bây giờ thì lại nôn nóng đến thế.

Giống như cố ý khiêu khích, Grindelwald quay đầu lại, nhìn đăm đăm đôi mắt giống mình. Đáng đời! Một nụ hôn ấm áp rơi xuống gò má lạnh giá của thiếu niên tóc đỏ trong lòng. Sự lạnh lẽo xen lẫn chút đắng cay xộc vào phế phủ theo chóp mũi. Đó là mùi của mưa, hoặc có lẽ là mùi nước mắt.

Sau một hồi phân tâm, người trong lòng đột nhiên ngẩng đầu lên, đôi mắt xanh thẳm ánh lên sự lạnh lùng, không hề hỗn loạn. Đũa phép gỗ hoa thu đã chĩa lên ngực hắn, Bùa Hiện Hình lẫn Bùa Trói đột nhiên phát ra khiến hắn không kịp trở tay.

[GGAD][AU] TẬN CÙNG VINH QUANG / 荣光尽头Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ