Đoạn trích số 12.2

118 6 0
                                    




- Chiến Chiến đi ăn trưa
Tiêu Hiên đang đứng ở ngoài gõ cửa phòng Tiêu Chiến , Vương Nhất Bác cũng vừa ra bảo
- Anh ấy sáng nay bảo mệt muốn ngủ , chắc bây giờ chưa dậy . Để cho anh ấy ngủ đi
Ngọc Lan nghe vậy rất đắc ý , biết nhiệm vụ được hoàn thành suôn sẻ . Bà ta bảo
- Mọi người đi trước đi , em lấy đồ một chút lát sẽ ra sau
- Ừm
Sau đó mọi người đi trước để lại Ngọc Lan , bà ta chỉ giả vờ nói lấy đồ thực ra là gọi hai tên kia bàn chút chuyện sau đó ra ngoài . Mọi người vào bàn ngồi ăn nói rất vui vẻ , lúc ăn xong bọn họ còn rủ Vương Nhất Bác sang một phần của hòn đảo để vui chơi . Nhưng cậu không đồng ý , bảo là muốn ở lại . Đợi mọi người khởi hành chuyến xe đi khỏi khách sạn , cậu vào nhà bếp lấy ít cháo vào quầy lễ tân xin thẻ dự phòng lên phòng của Tiêu Chiến
" Tít"
Quẹt thẻ mở cửa vào , nhìn thấy anh vẫn còn ngủ rất ngon mặc dù trời đã chuyển sang xế chiều , người kia nằm cuộn tròn người lại như mèo nhỏ vùi mặt vào gối ẩn cả cơ thể dưới lớp chăn mà say giấc . Cậu vào lay lay anh dậy , ít nhất anh cũng phải ăn một chút chứ không thể cả ngày không ăn gì được , còn phải thay bông băng cho anh nữa
-Ưm...
- Chiến dậy ăn
- Ưm, tôi không muốn...muốn ngủ~
Anh trả lời cậu giọng mũi
- Anh dậy ăn một chút , tôi còn phải thay bông băng cho anh nữa
Tiêu Chiến không trả lời , Vương Nhất Bác cũng đâu có nhiều kiên nhẫn , kéo anh từ lớp chăn lên tựa vào lòng mình . Tiêu Chiến bị chói mắt dụi dụi mắt một hồi mới tỉnh
- Còn đau không?
- Đau..còn đau
- Ngồi im tôi đút cháo cho anh
Anh vẫn còn buồn ngủ có chút mơ hồ , cố nuốt cháo xuống , Vương Nhất Bác cẩn thận lấy giấy lau miệng cho anh . Đút cháo xong cho anh , lại tháo bông băng , bôi thuốc rồi quấn băng lại
- Có muốn ra ngoài không?
Tiêu Chiến gật gật đầu
- Leo lên tôi cõng
- A~ không cần đâu tôi chỉ bị thương ở tay thôi , chân , chân vẫn đi bình thường lắm
Anh leo xuống giường , nhảy nhảy chút chứng tỏ chân vẫn bình thường
- Thế anh đi đi , tôi đi cùng anh
- a~ không cần đâu tôi đi một mình được
- Thế tôi không đi , lỡ anh bị đánh thêm lần nữa thì sao?
-...
Cả hai người đi dạo trên biển , Tiêu Chiến đi một lúc thì mỏi chân chuyển sang nghịch cát , Vương Nhất Bác kế bên cũng biến thành một chú cún cứ lấy tay bới bới cát làm gì đó
- Tôi làm được cái đồi này
Tiêu Chiến xoay sang nhìn Vương Nhất Bác , cười một cái , tay tìm được một cái vỏ sò nhỏ gắn lên đỉnh đồi cát
- Xong rồi a~
Nhìn thấy bông băng bị dính cát , cậu lại thở phào . Lại phải thay nữa
- Sao anh không tắm biển ?
- Tôi không thích , tôi chỉ thích nghịch cát thôi nha
Kí ức hồi nhỏ của anh , mỗi lần đi biển anh chỉ là người trên bờ giữ đồ , bọn họ có thể kí gửi nhưng lại tạo khó khăn bắt anh phải giữ đồ mà ngồi trên bờ . Lúc đó anh chỉ nghịch cát để tìm thứ vui , lại có mấy đứa nhóc nhỏ khác lại chơi với anh , anh thích xây lâu đài cát nhưng chỉ xây được một chút thì lại bị sóng biển đánh sập , cuốn trôi . Anh có lần làm mất đồ trong giỏ xách do mải chơi chỉ là món đồ không đắt tiền , nhưng lại bị mắng chửi bị bỏ đói suốt chuyến đi đó ngoài ra còn bị đánh không thương tiếc
- Nghịch cát vui lắm , tôi muốn xây lâu đài cát nha
Vương Nhất Bác cũng nghe theo , lấy tay đào xới một chút nắn kĩ lại thì ra được lâu đài cát
- Của anh nè
- Wa~đẹp quá
Anh ngắm nhìn lâu đài cát một lúc , tay cũng đào bới nắn thành một lâu đài cát nhỏ kế bên
- Tôi xây nó ở đây , nó sẽ không bị ai đó phá hoặc bị biển cuốn trôi chứ?
- Hưm , Nước biển không thể dâng đến đây được , lâu đài này cũng không ai dám phá đâu
- Ưm
Anh và Nhất Bác lại nắn thêm mấy cái lâu đài nhỏ cùng với núi cát xung quanh , còn giả vờ làm thành một vương quốc nhỏ , tạo con kênh vòng quanh để bảo vệ nữa
-A~ đừng đổ nước vào sẽ sập mất
- Không có
Nhất Bác ngang bướng đổ nước vào con kênh ai ngờ quá tay làm nước tràn ra , cát bị thấm nước nên nhão dần , từ đó một phần của lâu đài cát sơ ý bị Vương Nhất Bác phá tan tành
- Hư rồi...
- Xin lỗi , để tôi xây lại cho anh
Tiêu Chiến nhìn một phần của vương quốc nhỏ của mình theo dòng nước mà trôi đi . Vương Nhất Bác cũng xin lỗi có ý định xây lại
- Không cần để tôi , thiết kế lại
Nhất Bác ngồi trơ mặt ngốc nhìn anh xây những trụ cát nhỏ sau đó xây lại lâu đài cát thêm tầng , có chút tỉ mỉ mà làm thêm cửa sổ
-A~ cậu coi có mất đồ không ?
- Đồ gì ?
Tiêu Chiến lại ngỡ như hồi nhỏ , tưởng đang trông đồ cho bọn họ , sợ mất nên có hỏi một chút
- À không phải
Vương Nhất Bác có chút khó hiểu , lấy ít nước hoà với cát để nó nhỏ giọt trên đất , cát khô lại thành một đỉnh cát nhọn cao cao
- Cậu làm như thế xây xung quanh đi
- Ò
Nhất Bác gật đầu rồi rồi xây xung quanh những cái tháp gai
-Xong rồi
- Anh xây lầu đài phù thuỷ à?
-...
Tiêu Chiến thấy cũng lạ , nghĩ sao lại xây mấy cái gai gai đó nhìn thật mất thẩm mỹ quá nha
- Bỏ mấy cái gai là được
Anh lấy tay hất mấy cái gai xuống để lộ , lâu đài bên trong
- Anh thiết kế thật đẹp nha
Vương Nhất Bác đâu biết anh có đam mê với thiết kế , thực ra anh chỉ biết chút chút ai ngờ lại đẹp vậy
Vừa lúc Tiêu Gia vừa đi về đến khách sạn , Nhất Bác với Tiêu Chiến cũng về phòng...

Tiêu Chiến thấy cũng lạ , nghĩ sao lại xây mấy cái gai gai đó nhìn thật mất thẩm mỹ quá nha- Bỏ mấy cái gai là đượcAnh lấy tay hất mấy cái gai xuống để lộ , lâu đài bên trong- Anh thiết kế thật đẹp nha Vương Nhất Bác đâu biết anh có đam mê với thi...

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Au : Vẫn còn típ nho~ các cô

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Au : Vẫn còn típ nho~ các cô

💗Góc nhỏ |BJYX| 💗Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ