"Xin ngài hãy tha mạng cho tôi, tôi không biết gì hết, thật sự không biết gì hết! Là... là do tôi nổi lòng tham... Ặc!"
Người đàn ông trung niên chưa nói xong đã bị thanh kiếm màu đen đâm thẳng vào tim chết ngay tại chỗ.
Giữa sa mạc nóng bức có một luồng khí lạnh lẽo bao trùm cả một vùng, ánh mắt quét qua xác người đàn ông, hắn rút kiếm ra, nhẹ nhàng đưa mũi kiếm lên, dùng chiếc khăn màu đen lau sạch vết máu.
Người đàn ông mặc áo choàng đen có mũ chùm đầu, ánh mắt lộ ra tia lạnh lẽo. Một cơn gió nóng thổi qua làm chiếc mũ chùm đầu nối liền với áo choàng rơi xuống, Mái tóc đen của người đàn ông lộ ra bị gió thổi tốc ngược về phía sau.
Hắn híp mắt vung tay một cái, cơn gió nóng liền dừng lại, đưa mắt nhìn xa xăm không rõ đang nghĩ gì.
Bỗng phía sau có một lão già chống gậy đi tới, trên người ngoài bộ quần áo bị cát làm ngả màu thì không mang theo gì khác.
Ông lão nhìn chằm chằm bóng lưng người đó, khẽ cười:
"Chàng trai, cậu vừa mới giết người của tôi!"
Hắn quay người lại, liếc nhìn ông lão rồi quay đi một cách khinh thường. Ông lão không để vụt mất cơ hội, nhanh chóng giữ hắn lại:
"Chàng trai, tôi biết cậu đang tìm gì!"
Lúc này hắn mới dừng lại. Ông lão lại nói:
"Ở sa mạc này không tiện, đi theo tôi!"
Hắn vẫn không lên tiếng nhưng đã quay người bước theo ông lão.
...
Võ Sư Tử giật mình thức giấc, anh vừa trải qua một cơn ác mộng kinh khủng, à không, là một đoạn kí ức mới phải. Sư Tử chống tay ngồi dậy day trán, ánh mắt trở nên âm u.
Từ bên ngoài truyền đến tiếng của quản gia.
"Thiếu gia, bữa sáng đã chuẩn bị xong!"
Sư Tử không đáp, quản gia cũng tự động biết ý rời đi. Anh khó khăn điều chỉnh hơi thở, hai tay siết chặt lại.
Quản gia đang chuẩn bị bữa sáng thì bỗng nghe một tiếng "rầm" trên lầu hai, như đã quá quen với việc này, ông nhanh chóng quay trở lại công việc của mình.
Thiếu gia dạo này hay gặp ác mộng, mỗi lần như vậy đều dùng bạo lực. Mấy lần làm người hầu trong nhà hú hồn một phen, sau đó ai nấy đều đã quen với chuyện này.
Khi bữa sáng vừa dọn xong cũng là lúc Sư Tử bước xuống lầu, anh bình tĩnh ngồi vào bàn ăn rồi ăn một cách bình thường.
"Đây là lần thứ mấy rồi?" Đột nhiên anh hỏi.
Quản gia hiểu anh muốn hỏi về chuyện bản thân đã gặp ác mộng bao nhiêu lần rồi liền nhớ lại số lần nghe được tiếng động. Sau khi tính ra, ông nói:
"Tám lần ạ!"
Sư Tử thở dài trầm mặc, anh giải quyết hết bữa sáng sau đó đứng dậy cầm theo áo khoác đi ra ngoài. Quản gia nhìn theo bóng lưng của anh chỉ biết lắc đầu thương cảm.
![](https://img.wattpad.com/cover/319437855-288-k73064.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Xử Nữ] Nghịch Thiên 2: Đại Chiến Vũ Trụ
FantasyMột thiên thạch cỡ lớn đáp xuống Zodiac, là lời cảnh báo của người ngoài vũ trụ. Người ngoài vũ trụ muốn xâm chiếm không chỉ trái đất mà còn muốn xâm chiếm vũ trụ này. Nhận được thông tin, Hạo Song Tử đem theo thần khí quay về Zodiac tìm lại các cựu...