Chương 10: Đau

51 5 3
                                    

Xử Nữ đi được một lúc cảm thấy mỏi chân liền chọn lấy một chiếc ghế đá ngồi xuống. Khi đã ngồi yên vị trên ghế đá, cô ngước lên nhìn bầu trời trăng sao sáng rực.

Bỗng có một ông lão đi tới, ông chống gậy khom lưng, trên người mặc bộ đồ bệnh nhân không giống Xử Nữ. Ông ngồi xuống bên cạnh cô rồi cũng ngước lên nhìn theo ánh mắt của cô. Ông lão nheo mắt:

"Mắt lão yếu rồi, không nhìn rõ được thiên thạch nữa!"

Xử Nữ khẽ liếc xung quanh, xác định ông lão là đang nói với mình mới nhìn ông, cô cất giọng đều đều, không khàn như lúc mới tỉnh dậy nữa:

"Thiên thạch? Ý ông là...?"

"Cháu không biết gì sao? Sắp có một thiên thạch lao xuống mảnh đất này đấy!"

Ông lão quan sát Xử Nữ, thấy vẻ mặt ngạc nhiên của cô liền hiểu ra cô chưa biết chuyện này.

"Lão sống với mảnh đất này bao nhiêu năm... Nghĩ lại có chút không nỡ!"

"Không có cách nào ngăn nó lại sao ạ?"

Ông lão thở dài: "Ngăn thì cũng được, chỉ cần phóng một tên lửa hay một con tàu cho va chạm với thiên thạch ở ngoài đó thì sẽ ổn thôi. Nhưng đây là Zodiac, hai năm trước vừa xảy ra chuyện có liên quan đến liên minh và truyền thuyết năm xưa. Bây giờ các nước đang bận rộn xử lí các tàn dư còn sót lại, hơi sức đâu mà xử lí chuyện này? Thiên thạch cũng chỉ nhắm đến mình Zodiac."

Zodiac trở thành cái gai trong mắt chính phủ và các nước từ rất lâu. Bọn họ không có quyền kiểm soát thành phố này, mà nơi đây lại có nguồn tài nguyên vô cùng phong phú và vị trí địa lí thuận lợi. Tóm lại không có được thì để cho nó biến mất, đỡ phải tranh giành. Chuyện thiên thạch rơi xuống đây trong mắt những kẻ đó có khi lại là một chuyện tốt.

"Võ gia sẽ không để Zodiac bị tàn phá!" Xử Nữ khẳng định chắc nịch.

"Võ gia... Lão cũng mong vậy!" Đôi mắt ông nhăn nheo nhưng toát lên vẻ hiền lành lại thoáng chút buồn bã. Cuối cùng đưa ra một lời khuyên:

"Cháu gái, quên quá khứ, sống với thực tại đi nhé!"

Xử Nữ kinh ngạc.

"Trước đây lão thầm yêu một người, bà ấy lại thích một người khác. Ha ha!"

"Sau đó bà ấy nhận ra tình cảm của lão nhưng nhận ra thì đã sao? Lão đã không còn bất kì cảm xúc nào rồi. Cho nên cháu gái, trân trọng phía trước, đừng vùi đầu vào quá khữ giống bà ấy!"

Xử Nữ vẫn còn mơ hồ thì  có một nhóm bác sĩ y tá chạy tới hốt hoảng nắm lấy tay ông lão, không ngừng la mắng:

"Lão Khang, đã bảo ông ở yên rồi sao còn chạy lung tung?"

Ông lão bây giờ không còn bộ mặt tri thức như vừa rồi nữa mà tỏ ra ngờ nghệch, cười hề hề đáp:

"Lão đang giả bộ làm tiên dạy đệ tử tu hành! Mấy người không được vô lễ với thần tiên! Hu hu không chịu đâu!"

"Đệ tử, rảnh tới chơi với lão!"

Sau đó Xử Nữ thấy ông bị kéo vào bệnh viện tâm thần đối diện, cô ngờ nghệch nhìn lão, không rõ là lão đang giả vờ hay bị bệnh thật nhưng dường như trong đầu đã có sẵn câu trả lời. Cô đưa ra một kết luận:

[Xử Nữ] Nghịch Thiên 2: Đại Chiến Vũ TrụNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ