Sau khi bị Big Deal trở mặt, Workers tuột mất con bài là Sinu. Đồng thời Daniel bị phát hiện là nội gián.
Chủ tịch Workers hiện giờ đang rất không vui. Nhưng nhiêu đó chỉ là những thứ nhỏ nhặt không ảnh hưởng nhiều đến chi nhánh hai.
Chủ yếu là do Yujin bị Daniel qua mặt nên tức giận. Chủ tịch cũng không hiểu tại sao mình lại tức vì chuyện cỏn con.
Gã ra lệnh cho Vvip và tên người Mỹ kia bắt giữ em lại.
Sau khi em định nhân cơ hội náo loạn thì chuồn ra khỏi đây nhưng không kịp.
Ở hành lang, em không may chạm mặt với hai tên của gã chủ tịch. Không nói gì, hai tên đó lao vào em.
Em cũng đoán được nên không bất ngờ. Sẵn sàng lên thế và đánh trả lại. Nhưng một mình em làm sao có thể đánh lại hai tên này.
Thế là em đã bị đánh đến ngất đi.
______________
Khi tỉnh dậy, đều đầu tiên em làm là suýt xoa một cái. Chỗ bụng và đùi bị đánh đến bầm tím, cử động nhẹ cũng thấy rất đau.
Em quan sát xung quanh và có vẻ hơi lo lắng.
- Lạ thật, đây là đâu nhỉ.
Căn phòng chỉ có chút ánh sáng, mờ mờ ảo ảo.
Em loạng choạng đứng lên nhưng ngay lập tức ngã xuống.
- Cơ thể mình....sao lại thế này.
Daniel hoảng hốt, cơ thể tuy khá đau và mệt mỏi nhưng không thể nào yếu đến như này.
- Đừng lo.
Tiếng nói vang lên trong bóng tối. Em nhận ra đó là giọng của Yujin.
Căn phòng lập tức sáng lên. Quá đột ngột, mắt em không thích nghi kịp nên vội vàng đưa tay lên che mắt.
- Ư...
Qua kẻ hở ngón tay, em từ từ nhìn thấy chủ tịch Yujin, gã ngồi trên ghế sofa và vắt chân chéo. Tay gã chỉnh chỉnh lại cà vạt rồi nhìn em bằng cặp mắt sắt bén.
- Daniel Park.
Nghe tên mình, Daniel giật mình rồi lại đáp trả.
- Vâng, chủ tịch...à không...thằng khốn. Mày đã làm gì với cơ thể tao ?
Nghe em gọi gã như vậy nhưng không giận. Gã không thích những con thú cưng không nghe lời, nên gã sẽ phải trừng phạt nó nhỉ.
- Daniel, cậu thật không nghe lời nhỉ. Tôi chỉ tiêm cho cậu một ít thuốc của Park Jin Young thôi mà.
Dừng lại một chút, gã cười lên, một nụ cười đáng sợ đến cả hai tên bên cạnh cũng phải sợ.
Gã nói thêm.
- Loại thuốc do tên thiên tài chế tạo làm cho cơ thể con người trở nên yếu đi. Không triệu chứng hay đau đớn gì cả, chỉ đơn giản là yếu đi thôi. Đúng là thiên tài nhỉ haha.
Gã cười một cách sảng khoái.
Daniel sợ hãi, không tin lời gã. Em bám vào thành giường và đứng lên.