Ai cũng biết, thiếu gia tài phiệt - Jay Hong thích một học sinh vừa mới chuyển đến không lâu, cậu ấy tên là Daniel Park.Ai cũng biết anh thích Daniel, thích đến điên cuồng.
Nhưng mà Daniel thật ngốc nghếch, cậu vẫn không biết được điều đó. Cậu không thể thấy được sự yêu thích, khát khao mãnh liệt của anh.
Jay Hong luôn dành mọi thứ tốt đẹp cho người mình yêu trên danh nghĩa bạn bè. Anh luôn luôn bên cạnh cậu mỗi khi cậu buồn.
Khi cậu khóc, anh sẽ là người ở bên cạnh và lau đi những giọt nước mắt trên khuôn mặt đáng thương và đẹp đẽ ấy.
Anh luôn mở rộng vòng tay của mình để chào đón Daniel, dùng bờ vai của mình để trở thành chỗ dựa vững chắc cho cậu tựa vào.
Daniel từng hỏi tại sao anh lại tốt với cậu ấy như thế.
Lúc đó, Jay chỉ cười và nói rằng :
" Bởi vì cậu là người duy nhất mà tớ xem là bạn! "
Nhưng thật ra trong lòng Jay rất rõ, anh chưa bao giờ xem cậu ấy là một người bạn bình thường.
Không ai biết được rằng thế giới của anh trước kia vốn rất tăm tối cùng mịt mờ.
Mỗi ngày anh chỉ biết thức dậy, đến trường rồi lại về nhà. Anh chưa bao giờ chú ý đến xung quanh mình như thế nào hoặc ra sao.
Mãi cho đến khi cậu xuất hiện, mang đến cả ngàn tia sáng soi thẳng đến tim anh. Lúc đó anh đã nghĩ rằng trong mình vẫn còn có một hạt giống mang lại sự sống, chỉ là chưa gặp được ánh sáng của mình mà thôi.
Và cậu chính là ánh sáng đó!
Từ đó, Jay Hong cứ thế mà luôn đi bên Daniel. Giúp cậu giải quyết những khó khăn của mình, chăm sóc cậu khi cậu bệnh. Thậm chí chỉ cần Daniel mở miệng nhờ giúp, dù nó có khó đến đâu thì Jay vẫn sẽ cố gắng hết sức.
Anh âm thầm lặng lẽ ở bên Daniel mà yêu thương, chiều chuộng cậu hết mức.
Đối với anh, cậu như một đóa hoa rực rỡ cần được nâng niu và chăm sóc cẩn thận.
Nhưng tiếc là, đóa hoa này không phải do anh gieo nên, nó không phải của anh, càng không thuộc về anh.
Hôm đó, khi anh đang cùng cậu ăn cơm trưa ở nhà ăn thì cậu đã nói cho anh nghe một bí mật của cậu.
" Tớ và Yui đang tìm hiểu nhau đó, cậu ấy đối với tớ rất tốt nữa. Cậu là bạn tớ nên tớ chỉ nói nhỏ với cậu thôi đó! "
" Thật sao? Thế tớ chúc cậu may mắn nhé. "
Anh biết điều đó, anh biết cậu thích con gái chứ không phải anh. Anh chỉ biết mở miệng chúc cậu một câu, anh không thể nói gì khác.
Anh biết...
Chỉ là rất đau lòng, đau đến nỗi khóc thành tiếng, khóc đến không thở được.
Nhưng sau đó rất nhanh, Daniel liền không thích Yui nữa.
Cậu ấy bảo Yui không thích cậu ta, cô ta bảo cậu ấy là đồ không có tiền, cậu ấy không xứng.