11.

3K 188 4
                                    




JWW.





Lịch trình dần trở nên dày đặc, Wonwoo và các thành viên bước vào thời kì bận rộn nhất trong năm, họ bắt đầu chuyến lưu diễn vòng quanh thế giới, di chuyển liên tục từ nước này sang nước khác, khác biệt múi giờ liên tục khiến tất cả bọn họ đều mệt mỏi.

Đêm diễn ở Thái Lan cuối cùng cũng kết thúc, Wonwoo cùng mọi người kéo nhau đi ăn mừng, rốt cuộc ăn quá nhiều dẫn đến khó tiêu hóa, anh bèn rủ Seungcheol hyung - người ở cùng phòng khách sạn với mình đi đến cửa hàng tiện lợi gần đó mua chút sữa chua.

Seungcheol bảo anh cứ xuống sảnh khách sạn trước, rồi lát mình sẽ xuống sau. Wonwoo cũng không nghĩ gì nhiều, ngoan ngoãn xuống sảnh đứng chờ người anh lớn. Anh mặc một chiếc hoodie dày bên ngoài áo phông trắng, đeo chiếc kính cận gọng tròn quen thuộc, hiện tại đã muộn lắm rồi, chắc cũng chẳng ai nhận ra anh là idol trong bộ dạng xuề xòa thế này đâu.

Trời về đêm có chút lạnh, Wonwoo khẽ rùng mình, lặng lẽ ngắm nhìn xe cộ di chuyển thưa thớt ngoài cửa kính. Từ khi đến đây vì cơ thể không ở trạng thái tốt nhất, lại bận rộn tập duyệt cho đêm diễn nên anh hầu như không ra ngoài, giờ mới có thời gian ngắm nhìn đường phố như thế này. Không khí ở đây khác biệt rất nhiều so với Hàn Quốc, tiếc là ngày mai họ phải lên máy bay về rồi, nếu không anh sẽ rủ Mingyu đem máy ảnh đi dạo một vòng, nếu có thể quay cả video thì tốt quá, khoan đã, anh vừa nghĩ đến Mingyu sao...

Wonwoo vò vò mái tóc rối, khẽ thở dài, anh lại nghĩ đến cậu rồi. Anh biết bản thân không còn giận cậu nữa, cũng cảm nhận được sự chân thành trong những lời cậu nói, nhưng bản thân anh vốn dĩ không có nhiều kinh nghiệm yêu đương, cũng chẳng biết cách mở lời như thế nào. Anh không rõ mình đã sẵn sàng cho mối quan hệ mới với cậu hay chưa, nên cứ lần lữa mãi, cố tình cất nó lại không chịu nghĩ đến.

Wonwoo mải mê đắm chìm vào thế giới của riêng anh, không để ý có một người đã đứng sau lưng từ nãy tới giờ, người đó chần chừ một lúc rồi khẽ chạm vào vai anh, gọi một tiếng.


"Hyung..."


Wonwoo có chút giật mình, lúc quay lại thì thấy Mingyu đứng đó, cậu mặc một chiếc áo hoodie màu xám tương tự như của anh, tóc mái có chút lộn xộn, nhưng vẫn đẹp trai vô cùng. Tim Wonwoo đập thình thịch như vừa trải qua một cuộc rượt đuổi, anh lại bị cái vẻ cún con của cậu hút hồn nữa rồi. Nhưng tại sao cậu lại ở đây nhỉ, anh cứ nghĩ mọi người mệt quá nên đã nghỉ ngơi trong phòng cả rồi.


"Seungcheol hyung... anh ấy bị đau bụng, nên kêu em xuống đây đi cùng anh"


Mingyu gãi gãi sau gáy, mắt cún cụp xuống tỏ vẻ bối rối, mỗi lần cậu ngại ngùng thế này vào mắt anh lại trở nên thập phần đáng yêu. Anh mím môi che giấu nụ cười nhẹ, giả bộ ngó lơ đi nơi khác, lơ đễnh nói một câu át đi tiếng tim đập loạn xạ trong lồng ngực.


"Ờ ừm... vậy cũng được, chúng ta đi thôi"


Wonwoo không thể không để ý thấy mắt Mingyu sáng lên ngay lập tức, nở nụ cười vui vẻ như muốn ôm chầm lấy anh, nhưng anh mừng là cậu đã không làm thế, vì anh sợ mình sẽ không kiềm chế được mà ôm lại cậu mất. Mối quan hệ hiện tại của họ vẫn chưa thực sự trở lại như trước, nhưng cũng đã khá hơn rất nhiều rồi.

[MEANIE][Kim Mingyu x Jeon Wonwoo] BittersweetNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ