Gậy ông đập lưng ông.

406 41 4
                                    

Cũng đã qua ba tháng kể từ lúc Minho tránh mặt Hyunjin.

Trong suốt quãng thời gian này, không một ai có thể nhìn thấy hai người này ở cùng một chỗ quá lâu. Hoặc là gặp mà lướt qua nhau, hoặc là không hề gặp nhau. Có Lee Minho là không có Hwang Hyunjin. Và ngược lại, có Hwang Hyunjin thì cũng không có sự hiện diện của Lee Minho. Ngay cả trong việc học tập, cả hai cũng đã thay đổi lịch học để không phải nhìn thấy mặt nhau.

Xem nhau như không khí, biết đến nhau như một thứ gì đó chưa từng tồn tại trên đời là điều mà cả hai đang muốn thể hiện cho đối phương và mọi người cùng thấy.

Hỏi Hyunjin có buồn không hả? Ừ thì…, nếu nói không thì nghĩa là đang nói dối. Buồn thì có buồn đấy, không phủ nhận được. Nhưng nó cũng vơi đi phần nào rồi. Dù vậy, vẫn sẽ là dối trá khi bảo rằng Hyunjin thật sự không nhớ anh.

Rõ ràng chẳng là gì đặc biệt của nhau, cớ sao khi chia xa lại nhớ đến lạ lùng? Phải chăng đó là cảm giác lưu luyến vì lỡ chân sa vào lưới tình? Đáng tiếc, lúc cậu nhận ra cũng là lúc cả hai không còn nói chuyện.

---------------

Thời thế loạn lạc, ngay cả con nít nó còn biết yêu. Một đứa ngốc như Hyunjin còn nhận thấy được cảm xúc mình dành cho anh không chỉ đơn thuần là bạn. Cậu xem anh là tri kỷ của đời mình. Mà tri kỷ thì có nhiều cách hiểu. Trước đó nó có thể là tình bạn, nhưng giờ thì nó là tình yêu.

Vậy đó, đến kẻ ngốc còn biết tương tư. Thế mà thủ khoa đầu vào Lee Minho thà chết chứ không chịu thừa nhận. Chi cho cực vậy? Thừa nhận, tỏ tình hay đồng ý lời tỏ tình thì anh và cậu có lẽ đã hạnh phúc mãi mãi về sau như trong truyện cổ tích rồi (Mặc dù điều đó không thực tế cho lắm...). Hà cớ gì phải dính líu vào chết chóc vậy chứ? Ai mượn anh chết đâu? (Anh chết rồi thì lấy ai làm người yêu của Jinnie >:v?)

Minho là kiểu người luôn muốn mình phải chiếm thế thượng phong, không bao giờ chịu xuống nước trước bất kì ai. Giờ mà trời có sập xuống chắc cũng chưa nghe được một lời thú nhận từ anh ta nữa. Thay vì ngồi đợi, thôi thì đi ngủ cho lành.

Có trời mới biết cái tôi đó lớn cỡ nào.

---------------

Tôi không xem dự báo thời tiết nhưng đoán chắc hôm nay trời mưa, có khi là bão luôn ấy. Vì Lee Minho...đột nhiên lại quyết định bắt chuyện với Hwang Hyunjin.

Mọi khi né người ta như né tà, nên lỡ tập luôn cho Hyunjin thói quen bỏ chạy khi gặp anh. Hôm nay có ý định muốn nói chuyện thì em cũng 'xách dép mà chạy mất'. Bởi người xưa có câu 'gậy ông đập lưng ông' quả không sai.

- "Ahahahahaha...!" - Seungmin và Jisung cười sằng sặc khi nghe Minho kể lại sự việc.

- "Ha, đúng là nghiệp quật không chừa một ai."

- "Ta nói nó dừa gì đâu."

- "Đã cái nư tui lắm, há há há!"

Minho giận bóc khói như đầu tàu hỏa, hối hận vì đã kể cho hai đứa em.

- "Mà sao đang yên đang lành lại đi bắt chuyện với người ta?" - Seungmin hỏi.

[KnowHyun] Minho Ngu Ngốc Hay Là Hyunjin Ngu Ngơ?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ