CHƯƠNG XII: CÓ PHẢI CHÚNG TA ĐANG KÉO GẦN KHOẢNG CÁCH KHÔNG?

372 27 0
                                    

Tằng Ngải Giai sau khi được Soso giúp xử lý vết thương đứng ở trước cửa phòng tập chờ đợi gì đó, khi thấy nàng đi tới liền cưỡng chế kéo sang một bên

"Chị rốt cuộc là muốn cái gì?", nhíu mày giãy ra khỏi bàn tay của cô ấy

"Lần trước không phải là nói em tránh xa người đó một chút à, sao em còn cùng cô ta qua lại, con người đó rất nguy hiểm, em biết không", giữ chặt vai nàng, giọng nói có chút thành khẩn

Hất tay cô ấy sang một bên, trừng mắt tức giận:

"Chị theo dõi tôi?"

"...", biết mình vừa rồi lỡ lời liền im bặt không đáp lại nhưng cũng làm chắc chắn hơn suy đoán của nàng

"Lúc trước tôi thật sự đã nhìn lầm chị rồi Tằng Ngải Giai, còn nữa, sau này chị đừng gây bất lợi cho Bách tổng, chị ấy là người tôi quan tâm"

"Em thay đổi rồi, trước đây em không có như vậy, bây giờ em cư nhiên vì một người mới quen mà buông lời cảnh cáo tôi", hét lên trước khi nàng rời đi

"Chị ấy là người tốt, cũng là người tôi muốn bảo vệ", thoáng cười dịu dàng hồi đáp những lời cáo buộc vừa rồi, không biện minh, càng không phản đối

"Vả lại, chiếc ly đã vỡ có cố gắng thế nào cũng không đưa về nguyên trạng được, quá khứ đã qua, cứ trực tiếp để nó ngủ yên đi", câu này như lời cảnh tỉnh dành cho cả hai, việc đã xảy ra ắt có cái lý của nó, cản không được, thì cứ thuận theo ý trời đi...

Và nàng cũng đã có được cho mình câu trả lời, khẽ mỉm cười rồi thong thả rời đi, tựa hồ cái gai cắm rất lâu nơi đáy lòng hôm nay triệt để rút tận gốc

"Ừ, ngay từ đầu cũng là do mày sai, đáng đời lắm Tằng Ngải Giai", nàng rời đi đã lâu, cô ấy từ từ ngước lên nở nụ cười tự giễu, lẩm bẩm

Sau khi nàng trở về phòng tập, bị mọi người vây quanh hỏi về chuyện khi sáng

"Ể, không phải Bách tổng đã nói là không nhắc lại chuyện này sao, mọi người còn...", cô gái nhỏ thắc mắc

"Ây da, Chu tỷ à, chúng ta là người một nhà, mau mau kể bọn em nghe đi, đến cùng chị và Bách tổng là quan hệ gì a, tỷ tỷ~", Đản Đản làm nũng hòng moi thông tin

"Ừm thì, chỉ là quan hệ cấp trên cấp dưới, chị ấy có mấy lần đưa chị về trung tâm", bình tĩnh trả lời

"Woaaa, không nghĩ tới nha Chu Di Hân, còn biết được gì về Bách tổng, mau mau khai báo", những con người đó xáp lại đè ép cô gái nhỏ muốn điều tra thêm

Nhưng lúc này đây Ngải Giai đã trở lại phòng tập, mọi người biết ý liền kiếm cớ lảng ra xa. Cũng không để ý nhiều đến không khí quái dị xung quanh, nàng lấy điện thoại ra, trực tiếp nhắn tin cho vị nào đó đang rối rắm nơi văn phòng: 'Tối nay không muốn gọi xe, chị có thể đưa em về không?"

Rất nhanh đã được đối phương phản hồi ngắn gọn một chữ 'Được', nhưng không hiểu sao nàng lại phi thường an tâm, khoé môi từ từ kéo lên một nụ cười. Tất cả biểu hiện của nàng đều được Tằng Ngải Giai thu vào mắt, sau đó quay mặt đi như chưa có chuyện gì, 'Có lẽ không kịp nữa rồi' (có hong dữ, mất tiếc ghê -.-)

[SNH48 x GNZ48][Bách Chu]Phần Đời Còn Lại Giao Hết Cho EmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ