-". "-Là lời nói
-' '-Là suy nghĩ nghĩ
-/ /-Là giấc mơ (có thể) hoặc cũng có thể là nguyên chủ
-[ ]-Là tiếng hệ thống
-* *-Là tiếng động
-| |-Tiếng điện thoại
-_ _-Là tin nhắn
-• chữ in nghiêng •-Là hồi ứcLưu ý( có bổ sung):
-Truyện táu rất nhạt đề nghị mấy bác uống một thùng Nam ngư trước khi đọc
-Truyện không liên quan về yếu tố chính trị
-truyện không có ý xúc phạm một quốc gia nào
-Nếu truyện không hay thì mong mấy bác góp ý
-Vì táu đánh máy tình nên thường bị sai chính tả.
- Đừng xem chùa, pls.Kin: Trên 20 bình chọn nha:D
-------Zô chap---------Việt Nam ngước mặt lên nhìn người vừa lên tiếng, cô có chút khựng lại nhưng rồi chỉ vài giây sau đã có thể lấy lại được sự bình tĩnh.
-'Đây không phải thế giới của mình'- Cô tự nhủ với bản thân.
Ngước lên nhìn người von trai kia, một cảm xúc thân thuộc trào về.
Cô thật muốn khóc, thật muốn nhào vào lòng người kia, cô muốn mặc kệ việc người kia vốn không phải là người đã vì cô mà hi sinh, họ chỉ đơn giản là giống nhau về ngoại hình...
Nhưng cô lại không thể...
-"Sao anh lại có thể nói như vậy với em gái mình??"- Phillippines tức giận nói
-"Kẻ phản bội như nó chẳng phải em gái tôi"- Gã trầm mặc nói
-"Anh!-"- Phillippines tức giận, nhưng rồi cậu cảm thấy có một bàn tay đang đặt trên vai mình.
Cậu theo bản năng quay đầu lại nhìn chủ nhân của bàn tay kia, là Việt Nam.
-"Thôi... Vậy được rồi"- Việt Nam lạnh lùng, khuôn mặt cô vô cảm.
-"Còn Mặt Trận, nếu anh không muốn gặp tôi thì xin đừng đến "- Cô lạnh giọng, đôi mắt nhìn gã một cách lạnh lùng.
Hệt như đang nhìn một kẻ xa lạ phiền phức chứ chẳng phải là anh em trong gia đình vậy...
Mặt Trận có chút khựng lại.
Đây không phải là câu trả lời mà gã nghĩ tới...
Em gái gã, Việt Nam... Chưa từng có bộ mặt lạnh lùng này...
Trái tim gã bỗng thắt lại, như bị ai đó nắm lấy mà muốn vò nát...
-"..."-Mặt Trận im lặng nhìn cô.
Trong đáy mắt màu shapire xanh kia như đang nổi lên một tia hỗn loạn khó nói.
Không một chút dè chừng, Việt Nam nhìn thẳng vào dôi mắt gã.
Ánh mắt lạnh lẽo hệt như bản thân đang nhìn một kẻ không quen biết.
-"Mày...tck"- Gã ngập ngừng một lúc sau đó đành quay gót bỏ đi.
Mang theo trong lòng là một mớ hỗn độn...
-"..."- Nhìn bóng hình của người "anh trai" đã đi khuất mà trong lòng không có lấy một tia cảm xúc.
Cô chỉ lặng lẽ thở ra một hơi rồi rũ mi xuống, che đi đôi mắt đang đầy mưu tính của bản thân.
BẠN ĐANG ĐỌC
(Countryhuman Việt Nam X All) Hai số phận
FanfictionViệt Nam cô đây là một coutryhumans ở thế kỉ XXIII, đây đang là thời kì hoàng kim của công nghệ hiện đại và các thí nhiệm khoa học vượt tầm vũ trụ Thế nhưng cô lại bị hãm hại, tuy nhiên cô chưa chết mà phải đến một thế giới khán để làm nhiệm vụ, đán...