-". "-Là lời nói
-' '-Là suy nghĩ nghĩ
-/ /-Là giấc mơ (có thể) hoặc cũng có thể là nguyên chủ
-[ ]-Là tiếng hệ thống
-* *-Là tiếng động
-| |-Tiếng điện thoại
-_ _-Là tin nhắn
-• chữ in nghiêng •-Là hồi ứcLưu ý( có bổ sung):
-Truyện táu rất nhạt đề nghị mấy bác uống một thùng Nam ngư trước khi đọc
-Truyện không liên quan về yếu tố chính trị
-truyện không có ý xúc phạm một quốc gia nào
-Nếu truyện không hay thì mong mấy bác góp ý
-Vì táu đánh máy tình nên thường bị sai chính tả.
- Đừng xem chùa, pls.Kin: Trên 50 bình chọn nha:D
Trước khi vào truyện tôi có vài lời muốn nói...
Thực sự xin lỗi vì "chap 12: vòng hoa" của tôi có chút sự sai sót khi vẽ cờ Ukraine bởi thời đó Ukraine có màu cờ khác với màu cờ của hiện tại;-;
Mong mấy bác tha thứ cho sự hồ đồ này của tôi:')))
Thú thật là đến khi đang viết chap này tôi mới nhớ ra:)))
-------Zô chap---------
Phải mất một lúc sau, Việt Nam mới lấy từ trên người Ukraine một vật có kích cỡ nhỏ, chỉ bằng kích cỡ của một cái khuy áo sơ mi.
Việt Nam đưa vật kia lên cao, để ánh trăng chiếu rọi giúp cho mắt cô dễ dành quan sát vật thể kia hơn.
Nó có màu đen, bóng loáng ánh kim cũng có hoa văn rất tỉ mỉ.
-"..."- Việt Nam
Sau một hồi quan sát cuối cùng Việt Nam vẫn quyết định cất vật kia đi, đến giờ ánh mắt cô mới để ý đến cậu nhóc đang run rẩy nhắm chặt mắt rơi lệ dưới thân mình.
Nhìn cái vẻ hoảng sợ của cậu nhóc khiến Việt Nam cảm thấy có chút khó hiểu.
Bộ cô đã làm gì sai à?
-"Này Ukraine, nhóc sao thế?"- Đưa tay vỗ vỗ vài cái nhẹ nhàng vào cặp má bầu bĩnh nọ, cô nhỏ giọng nói tránh để cho cậu giật mình.
Việt Nam cũng xuống khỏi người cậu nhóc, sau đó đỡ cậu ngồi dậy.
Ukraine sau cái vỗ má nhè nhẹ của người con gái nọ thì cũng tỉnh táo lại, đôi đồng tử màu ngọc lục bảo ngập nước long lanh khẽ mở ra.
Tròn xoe nhìn cô, biểu cảm trông có vẻ ngạc nhiên và có phần khó hiểu.
Cậu cứ tưởng là Việt Nam sang sẽ...
-"Nhóc làm sao vậy, tôi làm nhóc sợ à?..."- Đến lúc này cô mới chợt nhận ra hành động đột ngột vừa nãy của mình, có lẽ nó đã dọa sợ cậu nhóc.
Ukraine vừa nghĩ đến chuyện vừa rồi liền đỏ lừ mặt, khuôn mặt ngập nước đáng thương vừa rồi liền trở nên cau có tức giận, hai bờ môi mỏng mím chặt lại, đôi đồng tử xanh lục bảo như đang lừ mắt với cô trông vừa đáng ghét vừa đáng yêu.
Nhưng đó chỉ là với suy nghĩ của Việt Nam thôi, chứ với người nọ thì giận đến độ hận không thể rần cô một trận ra bã.
Chỉ tiếc là cậu nhóc chưa có đủ trình-...
-'Đồ chết tiệt nhà chị...tôi thề trong tương lai sé "đánh" cho chị một trận!!!'- Ukraine
BẠN ĐANG ĐỌC
(Countryhuman Việt Nam X All) Hai số phận
FanfictionViệt Nam cô đây là một coutryhumans ở thế kỉ XXIII, đây đang là thời kì hoàng kim của công nghệ hiện đại và các thí nhiệm khoa học vượt tầm vũ trụ Thế nhưng cô lại bị hãm hại, tuy nhiên cô chưa chết mà phải đến một thế giới khán để làm nhiệm vụ, đán...