Chương 162: Ma Thiên Thu × Tấn Ly

230 18 1
                                    

Bất quá lâu ngày, đám người Hào Minh liền nhận được tin.

Thì ra không chỉ có Hào Minh, còn có một yêu tôn Thiên Giai, ba yêu tôn Địa Giai.

Ma Thiên Thu trào phúng cười bọn họ, vừa cẩn thận ôm Tấn Ly vừa ngông cuồng nói: "Do các trưởng bối của hắn đều đóng tử quan, các ngươi đó kị hắn thiên phú cao hơn, tu hành nhanh, loại người hèn hạ như các ngươi, một cái liếc mắt bản tôn cũng không bố thí cho các ngươi. Các ngươi không xứng làm đối thủ của bản tôn."

"Ma Thiên Thu, ngươi muốn chết!"

Sau đó, là một hồi đại chiến kinh thiên.

Đối mặt với một Hóa Thần đại năng cùng bốn Đại Thừa Kỳ đại năng, Ma Thiên Thu gần như bỏ mạng, mới đem theo Tấn Ly chạy ra ngoài được.

Yêu tộc chưa bao giờ đơn giản hơn nhân tộc, sáu mươi bốn yêu tôn đại biểu cho thế lực đứng đầu thế hệ trước, mà đám người Hào Minh đại biểu cho thế lực mới phát triển. Đôi bên tranh đấu, Tấn Ly đánh mất tâm trí mới thành chỗ trút giận cho thế lực mới phát triển.

Ma Thiên Thu liều mạng, dùng sức lực cuối cùng mang Tấn Ly ra khỏi yêu cảnh, đi tới một hòn đảo nhỏ hẻo lánh ở Đệ Nhất hải. Cả người y vô lực từ trên cao ngã xuống, chính ngay lúc này, y không quên xoay người để chính mình tiếp đất, che chở cho Tấn Ly đang hôn mê.

Ầm!

Trong muệng hộc ra máu tươi, trước mắt một mảnh mơ hồ, không biết mình ở nơi nào.

Tấn Ly ngã trên người y, hai mắt nhắm nghiền.

Ma Thiên Thu yên tĩnh nhìn vào không trung, một bầu trời xanh thẳm, y nhẹ nhàng ôm lấy người phía trên. Thật lâu sau, đột nhiên trên mặt chậm rãi biến hồng, trong ánh mắt hỗn loạn xuất hiện một tia tìиᏂ ɖu͙© khó có thể nhìn thấy, hơi thở càng ngày càng nóng, Ma Thiên Thu không nhịn được đem Tấn Ly ôm chặt hơn nữa.

"Tấn Ly... Tấn... Ly....."

Một ít độc dục từ trong bùn đã ngấm vào thân thể, đến bây giờ liền bạo phát.
Thứ thuốc đổ xuống vũng bùn đã phát tán tác dụng từ lâu. Đối với thần thú cũng không ảnh hưởng quá lớn, nhưng đối với thân thể một ma tu không quá cứng cáp, chính là điểm trí mạng.

Ma Thiên Thu thở dốc ngày càng gấp rút, xương cốt trên người y đều vỡ thành từng mảnh, trong thời gian ngắn căn bản không thể cử động. Y chỉ có thể trơ mắt nhìn thân thể mình bị tìиᏂ ɖu͙© chi phối, y điên cuồng muốn ôm lấy yêu tôn lạnh lẽo phía trên, nhưng đối phương trước sau vẫn ngủ say, không đáp lại y.

Ma Thiên Thu khàn giọng không ngừng gọi tên Tấn Ly.

Cho đến ngày thứ ba, Ma Thiên Thu đã bị hành đến sắp nổ tung, người phía trên rốt cuộc tỉnh lại. Đồng tử xanh thẳm sáng trong, Tấn Ly chống một tay cạnh người Ma Thiên Thu, từ từ đứng lên.

"Tấn...Ly."

Yêu tôn áo lam hơi run, hắn rũ mắt nhìn người dưới thân. Chỉ thấy ma tôn diễm lệ, đôi mắt mê ly bao hàm du͙© vọиɠ mãnh liệt đang nhìn mình.
Đôi môi đỏ mọng không ngừng gọi tên mình, thế nhưng Tấn Ly sắc mặt lạnh nhạt vờ như không thấy, trực tiếp đứng lên. Sau khi đứng dậy hắn sử dụng yêu lực, đem toàn bộ bùn trên người mình rửa sạch, lại thay quần áo sạch sẽ.

Phản Phái Hữu Thoại Thuyết - Mạc Thần Hoan (Hoàn) Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ