Chương 24. Bách Tây nghỉ học

3K 274 5
                                    

Thứ tư, Bách Nam tranh thủ lên trường một chuyến, nhận được danh sách các sinh viên tham gia đợt vẽ ngoại khoá lần này.

Số lượng không nhiều không ít, tính thêm cả giáo viên hướng dẫn, tổng cộng là bốn mươi hai người.

"Hai giáo viên, ba sinh viên năm cuối, một sinh viên năm ba..." Bách Nam nhíu mày, lật danh sách nhìn qua lại mấy lần, có chút nghi hoặc, không tìm thấy tên của hai sinh viên năm cuối còn lại, chẳng lẽ còn chưa xác định được là ai?

Sau mấy phút nghi ngờ ngắn ngủi, cậu cất tờ danh sách, đi qua tiệm đồ ngọt bên ngoài khuôn viên trường.

Phương Lệ đã đến từ trước, thấy cậu tiến vào vội vẫy vẫy tay, giọng hưng phấn, "Tiểu Nam, mau tới đây, em có tin sốt dẻo phải nói cho anh!"

"Chuyện gì mà kích động thế?" Bách Nam ngồi xuống đối diện cô nàng, nhận đồ ngọt và nước trái cây từ nhân viên phục vụ, cười hỏi.

"Là chuyện tốt!" Phương Lệ dịch ghế lại gần, kích động đến sắp điên, "Khoảng thời gian này anh không đến trường, cũng không lên group chat tán dóc nên sắp thành người tối cổ rồi! Em hỏi này, anh còn giữ liên lạc với nhà cha mẹ nuôi không?"

Bách Nam lắc đầu, "Không có, em hỏi chuyện này làm gì?"

"Á ha ha, con nhỏ Bách Tây lên forum trường hắt nước bẩn anh ý, nó vừa xin tạm nghỉ học rồi!" Phương Lệ nắm chặt nắm tay, gương mặt kích động đến đỏ bừng, "Nữ thần bảo lưu làm một đám người sốc chết, vừa khéo, hôm trước Uông Dương và Viên Viên đi mua nguyên liệu làm bài tập, thế mà đụng phải Bách Tây, anh đoán xem lúc ấy nó đang làm gì."

"Không đoán ra." Bách Nam nhíu mày, trong lòng rất nghi hoặc, Bách Tây luôn luôn tự cao vì bằng cấp của mình, còn tuyên bố muốn trở thành nhà thiết kế trang sức chính cho công ty nhà mình, người như vậy lại đột nhiên xin nghỉ học, quá kỳ quái.

Phương Lệ cũng không giữ bí mật được quá lâu, ghé sát vào cậu hí hửng nói, "Đang cãi nhau với một thằng con trai! Viên Viên bảo lúc đó ồn ào khiếp lắm, thằng con trai hình như có bảy tám phần giống nhỏ Bách Tây. Tiểu Nam, em nhớ con nhỏ đó có một đứa em sinh đôi phải không? Tên là Bách, Bách..."

"Bách Bắc."

"Đúng rồi đúng rồi, là cái tên này!" Phương Lệ ra sức gật đầu, bàn tay kích động gõ bồm bộp, ánh mắt tràn đầy vui sướng khi thấy người gặp họa, "Bách Tây lúc thì nghỉ học, khi thì cãi nhau giữa đường, bận rộn hết sức ha ha ha! Ai bảo nó dám bắt nạt anh, giờ bị nghiệp quật dzừa lắm!"

Quan hệ giữa Bách Tây và Bách Bắc luôn rất tốt, vì sao lại đến mức ồn ào ngoài đường? Nghi hoặc trong lòng Bách Nam ngày càng sâu, hỏi, "Gần đây Bách Tây có đến trường không? Đơn xin bảo lưu được duyệt rồi à?"

"Không duyệt, nghe nói không có chữ ký phụ huynh, trường không duyệt." Phương Lệ thấy cậu không có vẻ gì là vui, cảm xúc dần bình tĩnh trở lại, nhỏ giọng, "Em còn nghe nói, đã một tuần rồi Bách Tây không đến trường..."

Lông mày Bách Nam nhíu càng chặt hơn, xin bảo lưu không có chữ ký phụ huynh, còn đột nhiên nghỉ học... Chẳng lẽ Bách Tây đang lừa gạt cha mẹ?

[Edit/Done] Nam Gia Hữu NgọcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ