Tích tắc, tích tắc.
...
"Chúc mừng năm mới."
Hội ba người 20+ tuổi chúc nhau nhẹ nhàng vậy thôi. Đống bánh kẹo được mang lên từ trước bày sẵn trên bàn ở chính giữa căn phòng Cyno được ba người quây quần tụ tập lại, bóc từng cái ra thưởng thức.
"À phải rồi, Collei, lì xì của em."
Em lấy ra từ trong túi áo hai chiếc phong bì đỏ được chuẩn bị sẵn, đưa một cái về phía Collei, cái còn lại đặt xuống bên cạnh Cyno.
"Anh cũng có phần."
Tuổi này mấy khi hai đứa được lì xì đâu. Hơn nữa bố mẹ đi làm xa, dịp tết cũng không có về nhà, cảm giác được cho một cái phong bì đỏ mỗi dịp tết dường như đã mất đi, nay đã trở về lại trong tâm trí một đầu xanh một đầu trắng. Hai đứa ngớ người, không biết phải phản ứng như thế nào. Vui vì được lì xì, phần thì xấu hổ vì không chuẩn bị cho người ta.
Tighnari một bên đang gặm bánh, cũng hiểu được tình hình nên mở lời trước.
"Hai người cứ nhận đi, phần tui, tui nhận đủ rồi. Đón tết cùng mọi người, mấy năm rồi tui mới trải nghiệm lại đó. Đúng là vui hơn khi một mình thiệt."
"Anh có thể ghé qua nhà em bất cứ lúc nào, anh Tighnari..."
Collei nói, nhìn thẳng vào mắt em.
"Ồ, cảm ơn nhé. Anh xuống phòng bếp lấy kem với ô mai, hai người chờ chút."
"Để tôi đi lấy cho, cậu ngồi đó đi, làm khách mà tranh việc chủ là tôi không vui đâu."
"Em đi cùng!"
Cuối cùng chỉ còn lại em trong căn phòng lớn. Cười bất đắc dĩ, em vào trang web phổ biến của Sumeru, nơi này cập nhật thông tin của đất nước cũng như tương tác trò chuyện với bạn bè rất tiện lợi, ai ai cũng có tài khoản cho riêng mình để tránh khỏi việc trở thành người tối cổ. Em vào như mọi khi, lướt đầu trang thấy mọi người đăng bài chúc mừng năm mới là nhiều, cũng thả cảm xúc chung vui.
Bỗng, một bài viết nội dung khác lạ đập vào mắt em.
[ARGHHHH, TAY NARI SIÊU CẤP XINH ĐẸP!!!!]
Chết rồi...
Hình ảnh trên đó là tay em, một cyno ngỡ ngàng vì bị vén tóc đột ngột. Bài viết có lượng tương tác khủng, số bình luận mọi người ai ai cũng viết capslock hết. Được rồi, Cyno là một nhân vật ảnh hưởng lớn hơn em nghĩ.
Em biết việc người ta có thể bình luận bất cứ thứ gì họ muốn, chỉ cần là họ thích, nhưng phần bình luận, một_nùi_toàn_là_tiếng_sủa!
Mạng xã hội phát triển, con người cũng theo đà đó mà tiến hoá ngược? Không, hôm nay lên mạng vậy là đủ rồi...
Cyno mà đăng bài đó, em chắc chắn bắt cậu ta xoá bài, nhưng hình như người đăng bài là viewer, không quen không biết, không thể làm gì. Vụ việc chỉ vừa xảy ra chưa được bao lâu, liền đã lên hotsearch của diễn đàn Sumeru.
Đi về thôi...
"Chúng tôi quay lại rồi đây. Nari, cậu có chỗ nào không ổn sao?"
"Tui ổn, chắc vậy. Có thể cho tui lấy phần kem cà phê không?"

BẠN ĐANG ĐỌC
[CynoNari]Short
Fanfiction"Nari, em căng thẳng sao? Anh bỏ ra nhé?" "Không, không, em ổn mà..." Giọng nói bị bóp méo, Cyno vẫn có thể nghe thấy nhịp đập nơi lồng ngực em. Cứ như vậy Cyno lại ôm em chặt hơn, bắt đầu tiến lên cao hơn, nơi hõm cổ trắng. Cyno muốn được ôm em như...