Chương 32: Tang

1.7K 182 15
                                    


Liền sau đó, chính là quãng thời gian tươi đẹp nhất giữa hai người họ, không còn Nguỵ Anh như sam dính bên người Giang Trừng, Lam Hi Thần dễ dàng hơn nhiều.

Nhưng, đó vẫn chỉ là hồi ức. Những hồi ức mà y mới chỉ lấy lại. Nhờ đâu? Nhờ Giang Trừng dùng máu tim nuôi thành Huyết hoa giành lại.

Lam Hi Thần ôm Tam Độc, sát ý thâm trầm dày đặc, không ai có thể lại gần.

Tam Độc Thánh Thủ chết rồi, linh lực của hắn theo đó mà tiêu tan. Bảo kiếm không sức sống, chuông bạc hoá tầm thường, Tử Điện trên tay Kim Lăng theo sự xúc động của chủ nhân mới, không ngừng ánh lên ánh sáng lập loè. Kết giới xung quanh Vân Mộng nứt vỡ, đến cả những gì Giang Vãn Ngâm che giấu cũng lộ ra.

"Nhìn xem, ở giữa hồ có mật đạo!"

"Quả nhiên Giang Vãn Ngâm tàng quân! Nuôi ý đồ như Kỳ Sơn Ôn thị năm đó!!"

"Các ngươi là lũ chó lợn cũng không bằng! Hiện tại đã lộ bản chất hồ ly! Muốn động đến Giang gia? Hỏi qua Tử Điện hay chưa!?" Kim Lăng nước mắt giàn giụa, nhưng đôi mắt đều là hận ý. Tử Điện nặng nề uy áp bức người, đánh thẳng vào người kẻ nào dám ho he nửa bước.

Sao có thể không hận đâu? Thế gian này chẳng còn cữu cữu của cậu nữa rồi.

"Kim tiểu Tông chủ chớ ngông cuồng! Sau lưng ngươi chẳng còn cái gì Tam Độc Thánh Thủ chống đỡ đâu! Một nhãi ranh, xem chúng ta không trị nổi ngươi?"

Không khí băng lãnh thêm mười phân, bọn hắn phát hiện, Lam Tông chủ từ từ đứng dậy, tay vẫn siết chặt Tam Độc, không nhìn ra cái yêu cười Trạch Vu Quân, y đang nhìn chằm chằm bọn hắn.

"Lam Tông chủ, ta kính ngươi, nhưng không thể nào trơ mắt nhìn ngài dung túng cho Giang gia! Chuyện xấu Giang gia làm sờ sờ trước mắt, muốn bào chữa cũng không nổi"

"Ngươi...!" Kim Lăng tức đến khó thở.

Lam Hi Thần vẫn không nói, chỉ cẩn thận đem từng khuôn mặt những kẻ này khắc sâu.

Ngu y sư một thân nữ nhi, đem theo đệ tử Mi Sơn cúi đầu hành lễ với tiên môn bách gia: "Thứ cho ta hỏi thẳng, nếu như tất cả chỉ là phỏng đoán? Giang gia không hề làm chuyện gì xấu?"

"Bà cùng một giuộc với Giang Vãn Ngâm! Lời này có thể tin sao?"

"Tàng quân? Giang gia thiếu người tới vậy sao? Ta sẽ không cản các vị khám xét nơi này, chỉ là..." Ánh mắt nàng toả ra khắc nghiệt "Nếu như không tìm được gì gọi là ý đồ xấu xa dơ bẩn, liền tính bồi thường thế nào?"

"Nếu cái gì cũng không có, các ngươi muốn bọn ta làm gì liền làm nấy"

"Hảo, trước chứng kiến trăm nhà, một lời đã định" Ngu y sư nhường đường.

Tiên môn bách gia đông đảo tiến vào, Lam Hi Thần nhìn Ngu y sư một chút, nàng nở nụ cười trấn an y.

Nơi này tính là mật đạo, nhưng quả thực chẳng có cái gì, chỉ là trồng rất nhiều Bất Mộng Thảo. Ngu y cấp bách gia giải thích tất cả, từ chuyện gã tu quỷ đạo kia sớm nắm được sinh hồn của Lam Hi Thần, từ chuyện Giang Trừng nuôi hoa đối địch lại Thực Kí mà dựng nên nơi này. Hắn không thể công khai nói cho tiên môn hay biết, vì hắn sợ Lam Hi Thần sẽ chết.

[Hi Trừng] Tam Độc Thánh Thủ, Giang Vãn NgâmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ