Đứng trên cây cầu làm bằng gạch màu trắng gần trường, US bước đi như một cái xác không hồn. Cậu tựa vào thành cầu như mọi lúc cậu mệt mỏi, hướng đôi mắt có nét buồn bã kia lên nhìn ánh trăng sáng cùng những vì sao lấp lánh, cậu bật cười. Một nụ cười thể hiện đầy đủ nỗi đau xé nát tâm can của mình hiện tại.
- Chỉ là do mày si tình thôi...
Một giọt nước mắt lăn chạm qua môi, cậu bắt đầu ngẫm lại ngày hôm nay trải qua như thế nào.
Như mọi ngày, US cùng Russia lại đi đến lớp cũng nhau. Họ đã cùng nhau đồng hành cũng đã hơn năm năm rồi và có vẻ cả hai cũng có gì đó với người kia. US thì được rất nhiều người theo đuổi vì vừa học giỏi, đẹp trai và vui tính. Russia thì cũng vậy nhưng tính cáu không được vui tính và dễ cọc, đẹp trai và học giỏi cũng rất đầy đủ. Bước vào lớp, nhìn thấy chỉ mỗi France ngồi ở trong và dán mắt vào quyển sách, US liền chào.
- Chào buổi sáng France.
- Ừ, ê Russia...
Russia hướng mắt về hướng France. Cậu giơ món quà của một nam sinh khác tặng cho Russia lên và nói.
- Nãy có thằng nào đưa tao nhờ tao đưa lại cho mày.
US bỗng lo lắng hướng đôi mắt bất an về hướng Russia. Cậu đọc nội dung bức thư và biểu cảm rất chi là vui vẻ có khi là ngượng ngùng. US thấy vậy liền hỏi.
- Ai gửi vậy ?
- Poland.
Poland cũng là một nam sinh tiếng tăm, học lực có vẻ kém xa US nhưng được cái báo đời là nhanh. Nghe nói trong một năm cậu ấy đã lên phòng hiệu trưởng trăm lần mà vẫn không chừa.
- Thư ghi gì vậy ?
US muốn tra hỏi thêm nhưng Russia lại trừng vẻ mặt khinh bỉ mà nhìn anh nên anh cũng không dám hỏi thêm. Có vẻ Russia thích cậu bạn Poland ấy...
Giờ ra chơi, US thường ngày ngồi nghịch phá nay quay xe 360 độ ngồi ở trong lớp làm sad boy. Cậu với ánh mắt thẫn thờ hướng về phía trước, mặt cứ nghệch ra với tinh thần rất chi là uể oải.
- Kiểu này là thấy thất tình rồi...
England ngồi ở cuối lớp nói với Italy. Italy gật đầu đồng ý sau đó đáp.
- Mà công nhận đi, Russia nó đẹp còn học giỏi bảo ai chả mê. Tao là tao còn mê ấy...
Việt Nam ngồi hướng mắt qua US ngồi như người mất hồn kia. Cậu cảm thấy thương và tội cho lớp trưởng thật ! Đơn phương bao nhiêu lâu cứ tưởng sẽ có thể nói ra lời tỏ tình nhưng bây giờ toang, toang hết rồi.
- Có cần phải nhìn chằm chằm lớp trưởng không ?
China khẽ xoay mặt qua nhìn Việt Nam với ánh mắt không hài lòng. Việt Nam thu ánh mắt quan tâm lo lắng kia lại và không nói gì nữa nhưng lâu lâu vẫn liếc sang để nhìn.
Cuối giờ, Russia vội vàng đi về để US nay buồn còn buồn hơn. Lớp trưởng bảnh trai, hoạt bát, báo đời giờ đây đã khác. Cậu đeo ba lô lên vai và bước những bước chân nặng trĩu như hễ chỉ cần bước đi là cậu sẽ chết vậy.
BẠN ĐANG ĐỌC
| Country Human | Thắng tôi ? Em nằm mơ à ?
FanfictionĐạt 15k người đọc tớ sẽ đăng một chapter tri ân Độc Giả. Author : Corn Angel. Write : Corn Angel. Idea : Corn Angel. Old name : Ngôi trường the World. Gạt bỏ tình yêu để báo thù cuối cùng nhận lại được gì ?