The Worst Thing You've Ever Heard (III)

533 52 4
                                    

"Đội trưởng khóc nhè kìaaaaa."

Cái giọng đùa the thé của Thanh Bình lại vang lên lần thứ n từ khi cả đám trở về sau trận hòa kịch tính. Em ôm điện thoại xem hết từ highlights đến bình luận sau trận, đọc cả tin các báo đưa và ti tỉ comment trên Facebook, vừa đọc vừa lăn qua lăn lại vì phấn khích.

Họ vừa cầm hòa được đối thủ mạnh nhất bảng, lại còn hòa một cách rất đường hoàng đẹp mắt. Đây không chỉ là một kết quả tốt, mà còn là một lời khẳng định về năng lực của lứa cầu thủ trẻ này, cho người hâm mộ thấy rằng họ hoàn toàn có thể đặt niềm tin vào những gương mặt mới trong đội hình 2022.

Trận đấu này còn chào đón sự trở lại của Thanh Bình sau những vấn đề sức khỏe. Em đã có 90 phút thi đấu ấn tượng với một pha cản phá xuất thần chỉ trong gang tấc, một điểm sáng mà không video highlight nào có thể bỏ qua.

Việt Anh cũng đã có một trận đấu đáng nhớ, hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình. Hàng phòng ngự đội nhà dưới sự chỉ huy của anh đã đứng vững trước những chân sút trẻ hàng đầu châu lục. Anh rõ ràng đã vô cùng xúc động, bằng chứng chính là đoạn video mà Thanh Bình đang tua đi tua lại không chán: cảnh anh rơm rớm nước mắt khi trả lời phỏng vấn ngay sau trận.

Lần thứ n bị em trêu, Việt Anh cũng chỉ cười trừ. Anh vừa đi qua đi lại sắp xếp vài thứ đồ linh tinh trong phòng, vừa loay hoay lau nốt mái đầu ướt nước. Xong xuôi, Việt Anh mới ngồi xuống giường, yên lặng nhìn em ôm điện thoại vui sướng lăn qua lăn về.

Cảm giác được sự yên ắng lạ thường, Thanh Bình liền ngước lên tìm xem anh đang làm gì. Nhìn quanh một vòng, em mới phát hiện ra người ngồi ở mép giường đối diện đang chăm chú nhìn mình. Người ta thấy em quay sang liền cười thật rạng rỡ, để lộ cả lúm đồng tiền lún sâu bên má, và thế là...

Thanh.

Bình.

đứng.

hình.

.

.

Eo ôi.

Việt Anh ơiiiii.

Thanh Bình xong phim rồi.
Do anh cả đấy.

Sau này, qua bao nhiêu lần nghĩ đi nghĩ lại, Thanh Bình vẫn không hiểu nổi tại sao lúc đó mình lại làm thế. Nhưng mà ngay lúc này, ngay giây phút này, khi não em còn chưa kịp xử lý nụ cười xán lạn kia, thì em đã lao qua ôm chầm lấy anh.

Đương nhiên, Việt Anh ngã ngửa vì quá bất ngờ, và vì em ập đến quá nhanh. Đầu anh đập thẳng xuống nệm giường, không đủ thời gian cho bất kỳ phản ứng nào khác. Đến khi anh ý thức được chuyện gì vừa xảy ra, thì trong vòng tay anh đã là Thanh Bình.

Hoặc là ngược lại, trong lòng Thanh Bình đã là anh.

Tay em quàng lấy cổ anh, mặt áp lên bả vai, sát tới mức anh cảm giác được nụ cười của em đang in lên vai mình.

"Vui đến thế cơ à?"

"Tất nhiên rồi."

Việt Anh cười khẽ khi Thanh Bình cứ liên tục dụi dụi mái đầu vào hõm cổ anh.

"Yên xíu nào." Việt Anh vò mái tóc em rối bù. "Nếu không phải anh thì đã bị em đè bẹp dí rồi đấy."

"Nhưng rõ là anh mà."

"Ừ, là anh."

The AfterglowNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ